“Tuy thành phố Ngô Minh chỉ là một thành phố nhỏ không nổi tiếng, nhưng nơi này có con đường kết nối âm dương, cứ cách bảy ngày, sẽ có một chiếc xe có thể vượt qua âm dương xuất hiện vào giờ Tý (11 giờ đêm tới 1 giờ sáng). Trước kia là xe ngựa, nay hưởng ứng lời kêu gọi của thời đại, xe ngựa đổi thành xe buýt.” Ông Trương ngồi dưới biển báo xe buýt, “Có một số người bát tự tương đối yếu, vào một số thời điểm có thể nhìn thấy chiếc xe này, thậm chí không cẩn thận đi lên, thế nên một vài thành phố lưu truyền chuyện chuyến xe buýt cuối cùng.”
Trên đường phố vắng vẻ không một bóng người, Thẩm Trường An choàng áo khoác lên người ông Trương, lấy bình xịt muỗi phun bốn phía. Đã vào thu rồi mà sao muỗi vẫn lợi hại thế nhỉ?
“Cháu làm gì đấy?” Ngửi thấy mùi thuốc đuổi muỗi gay mũi, ông Trương nghiêm mặt, “Chờ lát nữa xe tới, cháu đừng lên xe, nếu có người vẫy cháu, cháu cũng đừng đáp lại.”
“Đáp lại thì sao ạ?”
“Đáp lại thì cháu sẽ phải đốt vàng mã cho chúng, bằng không chúng sẽ vào trong mơ tìm cháu. Đây là thủ đoạn ăn vạ của lũ ma quỷ, thủ đoạn chúng dùng lại không trái với quy định, người trúng chiêu ngoài đốt vàng mã cho chúng ra thì không có cách giải quyết khác.” Ông Trương nhìn Thẩm Trường An, “Nhưng cháu không cần phải lo về chuyện này, đầu óc của lũ quỷ lừa đảo này đều tốt lắm, sẽ không chọc vào kiểu người như cháu đâu.”
Thẩm Trường An nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dau-cho-khoa-hoc/2728300/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.