"Làm ơn, cho tôi hỏi, đây là nơi nào vậy?"
"Đồng chí......"
"Tiểu đội trưởng, sao không có ai để ý tới chúng ta hết vậy?"
Năm người thanh niên mờ mịt đứng ở đầu đường, quấn chặt chiếc áo khoác cũ mèm lên người, khi nhìn thấy một cô gái đeo tất chân đi tới, liền vội chuyển ánh mắt đi, mắc cỡ đến mức gò má đỏ bừng.
"Trước đây tôi từng nghe người kể chuyện trong trấn kể rằng, có một người trong một dịp tình cờ, đã được đến một nơi ngăn cách với thế giới." Tiểu đội trưởng sờ vào khẩu súng lục trên thắt lưng, tuy rằng chỉ là một cái vỏ không có súng, nhưng có cái vỏ này, lòng hắn sẽ thấy yên tâm hơn một chút, "Có lẽ nào những người ở đây không hiểu những gì chúng ta đang nói không?"
Những người trong đội này của họ, đều là dân gốc ở tại đất Thục xung phong ra tiền tuyến đánh giặc, trưởng quan đã nói qua với họ là, vì không đủ tài lực, nên chỉ phân chia cho mỗi tổ đội được một cây súng mà thôi, đến quân trang cũng đã có chút cũ sờn.
Tuy nhiên, quốc gia đang rơi vào thời khắc nguy nan, điều kiện có gian khổ thì cũng chẳng còn có cách nào khác. Chỉ mới chiến tranh một tháng, nhưng đã có vài đồng chí trong đội của họ hy sinh dưới làn lửa đạn của kẻ thù, bây giờ chỉ còn lại năm người bọn họ mà thôi. Còn khẩu súng mà đội bọn họ nhận được, cũng đã bị mất trong làn lửa đạn kia luôn rồi.
Đến chiều tối, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dau-cho-khoa-hoc/2728212/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.