Một thanh niên đến từ một thành thị nhỏ cấp bốn, thỉnh thoảng giúp cảnh sát phá án, đó là thấy việc nghĩa hăng hái làm, nhưng chỉ trong một năm, lại giúp cảnh sát bắt người xấu vô số lần, thì đây không phải là chuyện ngẫu nhiên được.
Thân là cảnh sát, đội trưởng Hà không muốn nghi ngờ bất cứ ai có lòng chính trực, ông quay đầu nhìn chỗ rẽ, thoạt nhìn tuổi của người thanh niên kia cũng không lớn lắm, khuôn mặt cậu còn rất non nớt, chắc cũng chỉ lớn hơn con mình vài tuổi thôi.
"Tiên sinh, có lẽ lúc sau chúng tôi vẫn cần ngài giúp đỡ điều tra vụ án này, ngài có thể để lại thông tin liên lạc cho tôi không?" Cuối cùng đội trưởng Hà dùng giọng điệu dò hỏi, hỏi Thẩm Trường An vấn đề về phương diện này.
"Có thể." Thẩm Trường An nói hết cho đội trưởng Hà số điện thoại và đơn vị làm việc của mình, không nhịn được lại nhìn phía sau đội trưởng Hà thêm vài lần, "Vậy bây giờ chúng tôi có thể đi chưa?"
Cứ để Đạo Niên ở cái nơi ngập mùi máu tươi này, có vẻ cũng không ổn lắm.
"Có thể." Đội trưởng Hà do dự chưa được hai giây đã gật đầu nói, "Hy vọng trong mấy ngày gần nhất, ngài có thể giữ cho điện thoại luôn trong tình trạng liên lạc được ngay."
"Viên chức trong Bộ Dân chính của chúng tôi, một ngày 24 giờ đều cần phải bảo đảm điện thoại luôn trong tình trạng liên lạc được ngay, vậy nên ngài không cần lo lắng điều này đâu." Thẩm Trường An đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dau-cho-khoa-hoc/2728141/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.