Giang Tĩnh Bạch không biết Ngư Hi bị cái gì kích thích, hoàn toàn không giống bình thường, tuy rằng cô rất thích Ngư Hi chủ động, nhưng không phải như hiện giờ, vậy nên cô kéo tay Ngư Hi đặt bên người mình, nhỏ giọng hỏi: "Sao thế?"
Giọng nói khàn khàn biểu lộ tâm trạng khó hiểu, dù là ai khi được người mình thích ngồi trên đùi, được chủ động ôm, chủ động đòi hôn, cũng sẽ không tỉnh táo nổi. Giang Tĩnh Bạch kiềm chế ý niệm quay cuồng trong đầu, muốn hỏi rõ cô ấy trước.
Ngư Hi đặt cằm lên vai cô: "Không sao hết."
"Sao cậu không hôn mình?". ngôn tình ngược
"Cậu không thích mình ư?"
Giang Tĩnh Bạch không theo kịp nhịp điệu của Ngư Hi, đôi mi thanh tú khép lại, màu đỏ trên mặt dần dần dịu đi, cô nghiêm túc hỏi: "Ngư Hi, rốt cuộc là làm sao thế?"
Ngư Hi thấy không lay chuyển được cô, liền quay đầu lại hôn cô, Giang Tĩnh Bạch bình tĩnh nhìn Ngư Hi, đôi mắt trong veo, điềm tĩnh cố chấp. Ngư Hi hết cách, đành nói: "Lúc nãy ngồi trên xe xem một bộ phim."
Giang Tĩnh Bạch không lên tiếng, đợi Ngư Hi nói tiếp: "Rất cảm động, nên nhìn thấy cậu liền không nhịn được."
Lời nói của cô khiến Giang Tĩnh Bạch bật cười: "Cảm động thế nào?"
Ngư Hi nói: "Kết phim hai nhân vật chính đều chết."
Giang Tĩnh Bạch:...
"Ngư Hi, cậu xuống trước đã." Giang Tĩnh Bạch đỡ eo cô, Ngư Hi lại không nhúc nhích, mà quay đầu nhìn Giang Tĩnh Bạch: "Cậu xác định?"
"Cậu nhất định phải để mình xuống?"
Sắc mặt nghiêm túc khiến Giang Tĩnh Bạch ngỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-cuu-tat-hop/1419813/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.