"Cậu không về nhà sao?" Ngư Hi sắp xếp ổn thỏa cho Hàn Nghi Tư rồi ra khỏi phòng, cả người đổ mồ hôi, vầng trán sáng bóng. Tửu lượng của Hàn Nghi Tư không khác cô là bao, lo lắng cô ấy gặp Giang Tĩnh Bạch lại làm chuyện chê cười, Ngư Hi dứt khoát kéo Hàn Nghi Tư về phòng mình, dỗ dành cô ấy đi ngủ rồi mới ra ngoài.
Giang Tĩnh Bạch nghe được tiếng gọi, nhướng mày: "Cậu ấy ngủ chưa?"
Ngư Hi gật đầu: "Vừa ngủ rồi."
"Sao cậu lại về đây?" Ngư Hi nhíu mày: "Hay là không về nhà?"
Giang Tĩnh Bạch đi đến sô pha ngồi xuống: "Về nhà ăn cơm, lo cho cậu nên về đây."
Ngư Hi nghe vậy bất đắc dĩ cười: "Mình có cái gì mà phải lo."
Nói xong cử động cánh tay: "Mình đi tắm."
Giữa mùa đông còn có thể lăn lộn ra một thân mồ hôi, đúng là dở khóc dở cười.
Giang Tĩnh Bạch nhẹ nhàng đáp ứng, đưa mắt nhìn cô đi vào phòng tắm.
Cả căn hộ trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng nước chảy ào ào. Giang Tĩnh Bạch ngồi trên sô pha, xem lại tập một chương trình của Ngư Hi. Cô hiếm khi xem những thứ này, nhìn đến cảnh Ngư Hi chèo thuyền đoạt bóng vẫn là nhịn không được để mặt mày cong lên, tay đặt trên môi, mỉm cười nhẹ nhàng.
Chuông điện thoại phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, cô liếc nhìn di động trên bàn trà, nhận máy.
Đào Ỷ Đồng về đúng lúc bố mẹ đang nói chuyện, cô lắng nghe mới biết Giang Tĩnh Bạch vừa trở lại, còn ồn ào vài câu vì chuyện của Ngư Hi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-cuu-tat-hop/1419809/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.