Ngư Hi đi theo tổ chương trình trở lại khách sạn khi đã hơn tám giờ, đáng lẽ phải rút thăm quyết định bạn cùng phòng, nhưng dường như tổ chương trình cảm thấy rút thăm hai lần đã là quá cũ kỹ, nên nảy ra một ý tưởng mới.
Sáu người đứng trong phòng bao, mỗi người cầm một đoạn lời thoại dài trên tay, Ngư Hi nhìn tờ giấy, hỏi: "Học kịch bản?"
Diêu Thanh cười: "Không sai."
"Mọi người có ba phút, bắt đầu từ bây giờ."
Không đợi những người khác xác nhận luật chơi liền lập tức bắt đầu đếm ngược, chẳng qua không cần nghĩ cũng hiểu, nhất định người nói sai là người thua, có lẽ hai người nói sai nhiều nhất sẽ phải ở chung với nhau.
Việc khác thì không rõ, nhưng Ngư Hi cực kỳ giỏi học thuộc lời thoại, hoặc có thể nói cô đặc biệt có năng khiếu với phương diện diễn xuất, lời thoại đọc hai lần là có thể ghi nhớ tương đối. Người đầu tiên là Triệu Thanh Bình đeo tai nghe nói: "Cầu mong đời này khó gặp lại em..."
Còn chưa nói hết đã tự cười lên, lời thoại rõ ràng phải là, cầu mong đời này sẽ không gặp lại em.
Anh ta bị kéo đến bên cạnh, tiếp theo là Chu Hiểu, thật ra cậu ta và Triệu Thanh Bình là bạn cùng phòng cố định, tham gia trò chơi này cũng không có ý nghĩa gì lớn, nhưng càng đông càng vui, tư liệu sống để biên tập cũng nhiều hơn, vậy nên hai người đều tham gia. Chu Hiểu đọc lời thoại khá mượt, chỉ sai năm chữ.
Tiếp theo là Vương Ngữ Xuân và Trương Nhạc Nhạc, lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-cuu-tat-hop/1419798/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.