Ngay khi Ngư Hi sắp tan vỡ, đèn trong phòng một lần nữa bật sáng, gương mặt tái nhợt của cô ngẩng lên, mơ hồ nhìn thấy có người đứng ở ngưỡng cửa, đeo tai nghe mặc đồ thể thao, trên tay còn cầm một lá cờ.
"Ngư Hi?" Diêu Thanh nhìn thấy người đang nép trong góc tường, lập tức đi đến.
"Em sao thế?" Trên tay cầm đèn pin, Diêu Thanh đã ở căn phòng số bốn đợi rất lâu, mọi người đều đã đi qua, chỉ còn Ngư Hi vẫn mãi không thấy, sợ xảy ra chuyện đi nhầm phòng, cô hỏi nhân viên Ngư Hi vào cửa nào rồi đi tới.
Vừa vào cửa đã thấy Ngư Hi như vậy, Diêu Thanh giật mình, còn tưởng cô ấy không khỏe.
Ngư Hi thấy có ánh sáng chiếu tới, sắc mặt dịu đi không ít, nhưng vẫn tới nhợt như trước, biểu cảm không ổn, khóe mắt còn có giọt nước lấp lánh, khiến người ta vừa nhìn đã biết vừa xảy ra chuyện gì.
"Ngư Hi, em không khỏe sao?" Diêu Thanh thấy cô không nói gì liền đi qua đứng bên cạnh, Ngư Hi lắc đầu, thấp giọng: "Không ạ."
"Vậy em..."
Ngư Hi nói tiếp: "Em sợ tối."
Diêu Thanh nhất thời không phản ứng kịp, bỗng chốc bật cười một tiếng, mấy giây sau mới che miệng: "Xin lỗi, xin lỗi."
Quy tắc của Trái Cây Vui Vẻ là không đưa kịch bản cho nghệ sĩ và người đại diện trước khi ghi hình, đến hiện trường mới thông báo nội dung, nên Ngư Hi không biết trước tình huống sẽ xảy ra. Diêu Thanh nghĩ đến đây, bật đèn pin sáng lên một chút, giọng nói vẫn mang theo ý cười: "Cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-cuu-tat-hop/1419776/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.