Giang Tĩnh Bạch đứng ngoài suốt năm phút, cửa nhà Ngư Hi một mực không mở, ở lần năm phút thứ hai, cô xoay người rời đi, lấy thẻ trong túi, mở cửa vào nhà. 
Trong phòng trống rỗng, lúc đi không đóng cửa ban công, gió lạnh thổi vào, bức rèm giương nanh múa vuốt trong màn đêm, toàn bộ phòng khách tĩnh lặng, Giang Tĩnh Bạch bỗng nhiên ý thức được, căn phòng này quá mức đơn điệu. 
Trước kia cô đều sống đâu tiện đấy, phòng ở gọn gàng sạch sẽ thoải mái dễ chịu là được, cũng không suy xét những nhân tố khác, vì bận công việc, nơi chốn nghỉ ngơi liền tùy tiện, nhưng nghĩ đến hình ảnh Ngư Hi lười biếng nằm dài trên sô pha, cô đột nhiên cảm thấy, căn phòng này thiếu một chút mềm mại. 
Phải, căn phòng này cũng giống cô, lạnh lẽo, không thú vị, nhàm chán, trống rỗng, khiến người ta không tình nguyện bước vào, cô nghĩ đến mấy lần nhìn qua phòng khách của Ngư Hi, trang trí thanh lịch mà ấm áp, ngay cả đèn thủy tinh dường như cũng đẹp hơn nhà mình. 
Giang Tĩnh Bạch không biết có phải uống nhiều rồi, đêm chưa đến đã suy nghĩ miên man, cô không bật đèn, ngồi một mình trên sô pha, nhìn chằm chằm bức rèm nhảy múa rất lâu, một ý nghĩ hiện lên trong đầu. 
Ngày mai sẽ thay rèm khác. 
Ngư Hi tắm xong đi ra ngoài, nghĩ đến khi nãy Giang Tĩnh Bạch nói để quên chìa khóa trên xe, cô cầm khăn bông lau khô mái tóc dài ẩm ướt, đi đến ban công, nhìn sang bên cạnh, quả thật không thấy ánh sáng. 
Để quên trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-cuu-tat-hop/1419752/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.