Hi Hi, em nhớ ra hàng xóm nhà bên của chị là ai rồi, là bà chủ mới đến, Giang tổng.
Cúp điện thoại, giọng nói của Chung Thần vẫn quanh quẩn bên tai Ngư Hi, kỳ thật, tối hôm qua cô đã đoán được sẽ là Giang Tĩnh Bạch rồi.
Trước kia ở trường, khi cô còn theo đuổi cô ấy, đừng nói là bóng lưng, chính là độ cong khóe môi từng nụ cười của Giang Tĩnh Bạch là bao nhiêu, biểu cảm nào là cao hứng, biểu cảm nào là giả vờ, cô đều nhìn thấy tận mắt.
Đúng, cô trước kia với Giang Tĩnh Bạch chính là mê luyến như thế, liều lĩnh yêu thích, cho đi tất cả.
Cuối cùng vẫn rơi vào kết cục chia tay.
Sau này cô mới nghĩ, có phải vì mình thích quá nhiều, khiến cô ấy thấy áp lực quá lớn, nên phần tình cảm này mới không thể chết già?
Đương nhiên, vấn đề này, không ai có thể trả lời.
Vì khi cô muốn hỏi, Giang Tĩnh Bạch đã ra nước ngoài mất rồi.
Giờ đây tuy rằng đã gặp lại nhau, nhưng cô đã không còn muốn hỏi nữa.
Ngư Hi nằm trên ghế sô pha, nhìn đèn thủy tinh trên trần nhà, trong đầu lộn xộn, kỳ thật tối qua cô không nghỉ ngơi được, một mặt là nghĩ đến sự tình trên mạng, mặt khác là vì Giang Tĩnh Bạch, đã thật lâu cô không phiền não đến nỗi không ngủ được như vậy.
Quả nhiên Giang Tĩnh Bạch chính là khắc tinh của cô.
Vừa trở về, đã cho cô ôn lại cảm giác mất ngủ.
Ngư Hi nghĩ đi nghĩ lại, mí mắt nặng ngàn cân, cô nhắm mắt, chìm vào giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-cuu-tat-hop/1419709/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.