Ngày hôm sau quả thật có chuyện làm, Kim Hi cùng Bạch Linh tới hang phơi Nguyệt trường thạch để đổi Nguyệt trường thạch. Cùng đi chính là Nhĩ Nhã, Bác Nhã, Hi Tư Lạc cùng thiếu niên tóc đen dễ nhìn đã gặp ngày hôm qua Nạp Lan, bọn hắn cầm Nguyệt trường thạch ánh sáng đã ảm đạm ở trong bộ lạc. Nguyệt trường thạch phơi ở chỗ đất trống là được, nhưng hiệu suất khá thấp, cổ nhân phát minh hang phơi, hang động sâu hơn mặt đất khoảng hai đến ba thước, đặt hết Nguyệt trường thạch ở bên trong, ánh trăng từ cửa hang chiếu xuống, giữa những viên Nguyệt trường thạch không ngừng phản xạ, sẽ tụ được ánh sáng càng mạnh. Để cho tiện thu thập, hang không chỉ có một cửa trên mặt đất, dưới nền đất cũng có thông đạo, xây theo sườn dốc từ mặt đất đi xuống, đỉnh đầu là vách hang cắm đầy Nguyệt trường thạch, hái Nguyệt trường thạch xuống chính là nhiệm vụ của Kim Hi cùng Bạch Linh.
Bạch Linh thực lực cao siêu, thường thường một lần có thể cuốn nửa hang tinh thạch cất vào túi to, sau đó đem Nguyệt trường thạch mất ánh sáng gắn lại. Mà Kim Hi tuy rằng vừa mới bắt đầu không quá thuần thục, nhưng sau đó hắn lại càng lúc càng nhanh, dần dần vượt qua tốc độ của Bạch Linh, làm Bạch Linh luôn luôn kêu gào: “Loại thiên tài như ngươi thật đáng ghét khiến ta không có đường sống aaa”. Đi đến chỗ sâu trong hang, bỗng nhiên từ trên đỉnh hang nhảy xuống một bóng dáng cao lớn, khiến tất cả mọi người hoảng sợ. Bốn Thú nhân đồng thời làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-chuyen-thu-nhan/196453/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.