Cát vàng như kim, nước xanh như phỉ thúy, hai bờ sông Khuê hà đẹp như tranh vẽ, bè gỗ chuyển động trên mặt nước, rẽ nước mà đi, bên người là một đám soái ca, Kim Hi thực sự có ý nghĩ cứ như vậy vĩnh viễn trôi nổi, không cần trở lại. Khó trách mọi người cho rằng theo Khuê hà hành hương Thánh Địa có thể rửa tội nghiệt, đường đi yên tĩnh đến mức tận cùng như vậy, quả thật khiến người ta phải cảm thấy có sinh mạng mới được sinh ra.
Trong hạp cốc ánh sáng dần dần ảm đạm, tuy rằng có thể chiếu tới vách đá dựng đứng hai bên bờ, nhưng rất ít có thể chạm tới mặt sông, mà ánh mặt trời đổ trên hoàng thổ hai bờ sông, hiện tại đã dần trở nên mờ nhạt, chuyển qua màu đỏ.
Trên đường hành hương Khuê sông, luôn xuôi theo dòng, các dũng sĩ vượt qua Khuê hà trở về, để lại rất nhiều tin tức hữu dụng, tỷ như Hoa Lê tìm được một cái động tự nhiên. Nơi này địa thế kỳ lạ, vừa vặn được Khuê hà bào mòn ra một sơn động nhỏ, cao hơn mặt nước, cho bọn họ có thể nghỉ chân.
“Đây là chỗ ở tốt nhất trước khi tiến vào lòng đất.” Hoa Lê vui vẻ nói, “Xuống chút nữa, cũng chỉ có thể cột dây thừng lên mỏm đá ngủ. Sâu hơn nữa, nghe nói đôi khi sẽ gặp quái thú khủng bố, buổi tối tuyệt đối không thể tùy tiện ngủ.”
“Quái thú? Là thứ gì?” Kim Hi không khỏi nhíu mi, nói thật, thế giới này có nhiều động vật với hắn mà nói, đều xem như quái thú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-chuyen-thu-nhan/1358787/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.