Tư Hạo nhìn cô chằm chằm, hai mắt âm trầm khác thường che giấu nội tâm muốn bùng nổ, hắn mạnh mẽ đi tới, ấn mạnh cô xuống bàn đá, sau đó áp người lên ngấu nghiến môi cô.
Mùi máu tanh xộc lên.
[Hệ thống: Vua zombie bị thương.]
Di Giai:"..." Đệch!
Tư Hạo gấp gáp hôn cô, bàn tay thiếu niên trưởng thành áp lên ngực cô mạnh mẽ nhào nặn không thương tiếc, không chút nhẹ nhàng âu yếm, lại giống như dằn vặt trừng phạt, Di Giai đau đến nhíu mày, dồn hết sức lực mới đẩy được hắn ra, thở gấp:"K... Khoan đã!"
Tư Hạo lùi lại một bước, thấy môi cô chảy máu cũng không có phản ứng gì nhiều.
Di Giai hoảng hốt mở bảng nhiệm vụ, thấy con số sắp chạm mốc, chỉ thầm mong mình không chết vì mất máu trước.
Trong khuyên tai, cả Tiêu Cự và Mộc Nhiên đều đang nôn nóng gọi cô.
Cô đặt tay lên khuyên, nói trước mặt Tư Hạo:"Nhanh lên. Tôi không xong rồi."
Nói xong cũng không chờ Tư Hạo hành động, cô chủ động tháo khuyên tai vứt xuống đống lá đằng xa.
Máu vẫn từng giọt chảy xuống, nhuộm luôn đôi môi cô thành màu đỏ chói mắt.
"Cắn mạnh ghê. Là không tin tôi sẽ chết sao?" Di Giai sờ môi, nhìn chằm chằm Tư Hạo.
Hắn nhìn máu chảy ra liên tục một cách bất thường, ánh mắt thoáng vẻ hoảng hốt, nhưng gương mặt vẫn cứng ngắc không thay đổi.
"Vốn nghĩ, lời tôi nói toàn là dối trá có đúng không?" Cô liếm liếm vết thương, cười khổ:"Cảnh giác với ai cũng không cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-2-xuyen-nhanh-vi-dien-yeu-duoi-luc-nao-cung-can-ta-cham-soc/3891293/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.