Chương 321: Tâm thần.
Lục Mộc Kình cúp điện thoại, Viêm Cảnh Hi bỗng nhớ đến chuyện Chu Gia Mẫn đã từng nói trước kia, mắt khựng lại, như có điều suy nghĩ nhìn sang Lục Mộc Kình và nói: "Em nghĩ, có lẽ em đã biết vì sao rồi."
"Hử." Lục Mộc Kình dịu dàng nhìn sang Viêm Cảnh Hi, đôi mắt cơ trí mênh mông lại sâu thẳm.
"Trước kia Phùng Kiều Kiều và Chu Gia Mẫn xảy ra tranh chấp, có thể Tổng giám đốc Tằng của Tường Phi không ưa Phùng Kiều Kiều nên đã không để cho ba của Phùng Kiều Kiều nhậm chức, lúc đó em với Chu Gia Mẫn còn tưởng là nói đùa, có lẽ là sự thật." Viêm Cảnh Hi nói chuyện mình biết ra.
Lục Mộc Kình cũng đã rõ, trầm giọng nói: "Ba của Tằng Kiện Nhân là Chủ tịch tỉnh Ninh Châu, trước đây từng làm Cục trưởng Cục Giáo dục, có lẽ bây giờ đã bị vướng vào Cục Giáo dục rồi."
"Ặc..." Hóa ra lai lịch của Tằng Kiện Nhân lại lớn như thế!
Không biết tại sao Viêm Cảnh Hi lại càng lo lắng cho Chu Gia Mẫn hơn, loại lo lắng này thuộc về bản năng của con gái.
"Lục Mộc Kình, anh thấy Tằng Kiện Nhân đó là người như thế nào?" Viêm Cảnh Hi hỏi.
Lục Mộc Kình dời mắt nhìn về phía trước, ngón tay gõ khe khẽ lên vô-lăng, trong mắt không vui cho lắm, chậm rãi liếc xéo Viêm Cảnh Hi, mùi vị quái lạ nói: "Anh không thích em có hứng thú với người đàn ông khác."
Viêm Cảnh Hi: "..."
"Tôi nói này Tổng giám đốc Lục, anh không tự tin đến thế cơ á? Sao tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-2-cham-tay-thanh-yeu/1125061/chuong-321-330.html