*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 231: Sâu gạo.
Viêm Cảnh Hi cảm thấy, người với người sống công bằng với nhau là lấy thật lòng đổi thật lòng, lấy thành tín đổi thành tín, lấy không riêng tư đổi không riêng tư.
Lục Mộc Kình và Lương Thi Lạc có chuyện gì cũng không nói cho cô biêt, tại sao cô phải nói chuyện của mình ra?
Không phải là bị coi thường sao?
Mọi người đều duy trì sự cân bằng, mới không nghiêng về một phía, phá hư sự hài hòa của hiện tại.
Viêm Cảnh Hi cong mắt lên, ngón trỏ cùng ngón cái bóp lại, giả bộ ngớ ngẩn vừa nói vừa cười: "Chuyện nhỏ."
Trong mắt Lục Mộc Kình dao động, đầu mày khẽ nhíu lại, trong mắt thoáng qua tia u buồn rồi nhanh chóng chìm vào trong đôi mắt đen như mực của anh, không thay đổi, cong khóe môi lên, vẫn là dáng vẻ dịu dàng như ngọc, nói: "Xem dáng vẻ tinh quái em kìa, được thôi, tối nay liên lạc."
Viêm Cảnh Hi gật đầu, đôi mắt linh động khẽ liếc qua anh.
Tâm tình đủ loại phức tạp chảy qua.
Lục Mộc Kình không cường cầu, không ép buộc bất cứ cái gì, rất tự do, nhưng một ý nghĩa khác, có phải anh vẫn không đủ để tâm với cô hay không?
Con gái thật sự là động vật mâu thuẫn.
Vừa muốn ngựa khỏe, lại vừa muốn ngựa không ăn cỏ, làm sao có thể?
Viêm Cảnh Hi cong môi, hít sâu một hơi, rũ mắt xuống, lông mi thật dài che khuất sắc thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-2-cham-tay-thanh-yeu/1125052/chuong-231-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.