[ Shi ơi, ôm ôm, *ôm ôm* ]
[ Gì thế? ]
[ Shi phải ôm Yuu đấy nhé! ]
[ Ừ, bao nhiêu điểm vậy ? ]
[ 60!!!! Cả đời học tiếng anh chưa lần nào cao vậy luôn, thấy không, ông trời thương xót Yuu đấy!!]. Lúc nhận điểm thực sự quá là hồi hộp đi, kết quả cũng bất ngờ không kém.
[ ... thực sự cao như vậy sao? ]
[ Yah, đừng có xem thường người ta nha! Shi ơi, ômmmmm! ]
[ Ừ ]
[ Cả tuần á nha! ]
[ Ừ ]
[ Shi ]
[ Ừm ]
[ Có chuyện gì hả? ]
[ ... ]
Hashi lại trườn người trên gối, sao Yuu biết nhỉ?
[ Hôm nay Shi có gặp bố ]
[ Ừ, sao rồi? ]. Việc nhà Hashi thì Yuku cũng không nắm quá rõ, ở cạnh nhau ít khi nói về chủ đề này. Yuku chỉ biết đại khái bố mẹ Hashi đang sống li thân.
[ Không có gì lớn lao, chỉ là gặp bố nên không hiểu sao tâm trạng cũng hơi chán chường ]
[ Shi ổn không? ]
[ Có gì đâu mà không ổn chứ? ]
Yuku dừng ngón tay, kiểu cách nói chuyện này quá quen thuộc, giống y như những khi cô nói về chuyện gia đình của mình, cũng vì quen thuộc như thế, không khó để cô hiểu được Hashi đang tổn thương.
[ Shi đừng buồn! ]
[ ...Shi ổn ]
[ Kể Yuu nghe chút được không? ]
[ ...? ]
[ Shi đang cảm thấy như thế nào, hoặc, Shi muốn lòng mình vơi đi thứ gì, Yuu... có thể nói cho Yuu biết không?]
Hashi nhìn tin nhắn, chợt nơi nào đó trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-2-bao-boi-a/1134934/chuong-24.html