Trì Nguyệt ngạc nhiên nhìn vị huấn luyện viên trung thực thẳng thắn này, không nhịn được bật cười.
"Huấn luyện viên Lưu nói đúng, tôi cũng nghĩ vậy."
Trên thực tế, không tồn tại vấn đề ảnh hưởng đến huấn luyện và lo lắng không yên, chỉ là cô thích tốc chiến tốc thắng, không muốn lằng nhà lằng nhằng.
"Huấn luyện viên Lưu yên tâm, tôi sẽ không làm anh thất vọng."
"Vậy tôi đi xin phép nhé? Nói sức khỏe cô rất tốt."
"Được. Anh cứ quyết định đi."
Lâm Phán đội một, cô đội năm. Huấn luyện viên Lưu phụ trách đội năm, về công về tư anh ta đều muốn Trì Nguyệt thắng. Vì vậy anh ta hề giấu giếm gì hết, chia sẻ toàn bộ kinh nghiệm mười mấy năm cho Trì Nguyệt, cuối cùng còn dặn dò.
"Nói đúng ra trận đấu này không hề công bằng. Cô thua sẽ bị loại, Lâm Phán lại không sao. Bởi vậy, cô phải chịu nhiều áp lực tâm lý hơn cô ta, cô nên biết cách điều chỉnh bản thân."
"Tôi biết rồi, huấn luyện viên Lưu."
"Ừm, cô gái Lâm Phán này cũng khá tài giỏi." Huấn luyện viên Lưu nhìn cô chằm chằm, ngầm ám chỉ: "Thi đấu chỉ xác nhận tư cách Chiến binh đến từ bầu trời của cô. Nhưng chế độ thi đấu là chết, người là sống..."
Chậc! Muốn cô tạo mối quan hệ với Lâm Phán, để Lâm Phán tha cho cô một lần sao?
"Tôi không nghĩ vậy." Trì Nguyệt mỉm cười: "Nếu tôi là Lâm Phán, tôi chắc chắn không nhường đối thủ."
Huấn luyện viên Lưu ngạc nhiên nhìn cô.
Trì Nguyệt hơi nhướn mày: "Sớm muộn gì tôi và cô ta cũng là đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-det-ngan-ha-cho-em/1025863/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.