Đã đến lúc này rồi, Trịnh Tây Nguyên không dám hỏi thêm về nguồn tin tức của Kiều Đông Dương, cũng không tiện xin tha cho Thẩm Á Lệ. Anh ta hiểu rõ phong cách làm việc của Kiều Đông Dương. Từ khi trên mạng lan truyền những lời bàn tán không tốt về Trì Nguyệt, anh vẫn kìm nén không nổi giận, bây giờ đột nhiên nổi giận, chắc chắn trong tay đã có chứng cứ. Hơn nữa không chỉ có Kiều Đông Dương, chính anh ta cũng thấy khinh bỉ hành động của Thẩm Á Lệ.
Trịnh Tây Nguyên không nghĩ mình là loại người tốt đẹp, khi anh ta muốn đạt được mục đích trong công việc, thỉnh thoảng sẽ dùng một vài thủ đoạn không chính đáng, nhưng anh ta không làm những việc vô đạo đức giống Thẩm Á Lệ. Vì vậy, Thẩm Á Lệ tự làm tự chịu.
"Anh Kiều, Trịnh tổng, các anh gọi tôi?"
Thẩm Á Lệ ngơ ngác đứng trước cánh cửa đang mở rộng.
Trịnh Tây Nguyên không nói câu nào, Kiều Đông Dương lạnh lùng nhìn cô ta: "Giám chế Thẩm, cô thích hạng mục nào trong Thành phố hàng không vũ trụ?"
Thẩm Á Lệ không ngờ anh lại hỏi điều này, cô ta ngạc nhiên, lúng túng mỉm cười: "Tôi không hiểu ý của anh Kiều."
Kiều Đông Dương: "Ý trên mặt chữ."
Thẩm Á Lệ nhìn khuôn mặt tối tăm của anh, vội nhìn thoáng qua Trịnh Tây Nguyên, suy nghĩ một lát rồi nịnh nọt: "Anh Kiều đã tốn một khoản tiền khổng lồ để xây dựng Thành phố hàng không vũ trụ Trời Sao, tôi cảm thấy rất vinh hạnh khi có thể tham gia chương trình Người Đi Dưới Trời Sao, được đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-det-ngan-ha-cho-em/1025836/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.