Chương trước
Chương sau
Trịnh Tây Nguyên cho rằng mình đã nói đủ rõ ràng, nhưng những người có năng lực mạnh đều có một bệnh chung đó là kiên trì với suy nghĩ của mình, bọn họ rất khó từ bỏ. Thẩm Á Lệ vẫn muốn thuyết phục anh ta, Trịnh Tây Nguyên lại là một cấp trên giỏi nghe ý kiến cấp dưới.
Không đến mười câu, anh ta đã mất kiên nhẫn: "Được được được, tôi sẽ gọi điện thoại nói chuyện với Kiều Đông Dương."
"Bây giờ sao? Tôi thấy hôm nay tâm trạng của anh Kiều không tốt lắm, hay là anh tìm thời gian thích hợp hơn đi?"
"Không cần, không cần, tôi và anh ấy là bạn tốt, anh ấy sẽ nghe lời tôi."
Thẩm Á Lệ thở phào: "Được, vậy tôi chờ tin tức của Trịnh tổng."
Trịnh Tây Nguyên cúp điện thoại, lập tức gọi cho Kiều Đông Dương, nhưng điện thoại chưa kêu được hai tiếng, "bạn tốt" của anh ta đã thẳng tay dập máy. Trịnh Tây Nguyên đã quen với phong cách hành động của anh, tiếp tục gọi lần thứ hai, lần thứ ba, đều bị dập máy cả.


Một phút sau, Kiều Đông Dương gọi tới: "Tốt nhất cậu nên có việc quan trọng."
Trịnh Tây Nguyên: "... Không có việc quan trọng, chỉ muốn hỏi xem tối nay anh muốn ăn gì? Có hẹn không?"
Kiều Đông Dương hít sâu một hơi: "Cút xéo! Tôi đang làm việc quan trọng!"
Trịnh Tây Nguyên: "... Không phải đang chơi game à? Có ai mà không biết chứ? Chờ một lát, em online ngay đây! Dẫn em bay..."
Đương nhiên Thẩm Á Lệ không chờ được tin tức tốt của Trịnh Tây Nguyên.
Thời gian của phần thi kiến thức cơ sở kết thúc, sau khi nộp bài thi, cuối cùng bầu không khí căng thẳng ở trong phòng thi đã trở nên thoải mái hơn.
"Chị Trì Nguyệt, chị làm hết đề không?" Lưu Vân quay sang hỏi Trì Nguyệt.
Trì Nguyệt hắng giọng: "80% là trắc nghiệm, sao lại không làm hết chứ?"
Lưu Vân lè lưỡi: "Đúng vậy! Em còn không kịp đọc đề, có quá nhiều câu không biết, vậy là em nhìn ba dài một ngắn chọn một ngắn, ba ngắn một dài chọn một dài, hai dài hai ngắn thì chọn B, so le không đều thì chọn C." 

Trì Nguyệt: "..."
Cô giơ ngón tay cái với Lưu Vân rồi rời khỏi phòng thi.
Kiều Đông Dương đã rời đi từ trước, vừa chuẩn bị kết thúc phần thi, anh là người đầu tiên đi ra ngoài.
Trì Nguyệt không biết anh đã đi hay chưa, chẳng biết vô tình hay cố ý liếc nhìn quanh một vòng, sau khi xác nhận không thấy anh nữa, cô không nhịn được thở phào một hơi.
Tổ chương trình đã chuẩn bị sẵn bữa trưa, sau khi ăn cơm xong, trong khoảng thời gian nghỉ ngơi hai tiếng có phần phỏng vấn và phát sóng trực tiếp. Các thí sinh phải làm bài thi suốt ba tiếng, nhìn đề đến mức đầu choáng mắt hoa không còn sức lực, lại không thể không giữ vững tinh thần để đối phó, miễn cưỡng mỉm cười trước ống kính. Nói thật, sau phần thi cường độ cao như vậy, vẫn phải cười nói vui vẻ nhận phòng vấn và trả lời câu hỏi, buổi chiều còn phải thi một lần nữa, đây thật sự là một thách thức với bản thân.

"Quá vô nhân đạo!" Nhà vệ sinh đã trở thành thánh địa để các cô gái than thở.
Trong nửa tiếng nghỉ ngơi trước khi thi, bốn người chen chúc trong nhà vệ sinh mắng chửi tổ chương trình.
Mạnh Giai Nghi: "Trì Nguyệt, sao cô không nói gì?"
Trì Nguyệt đang rửa tay, nghe vậy liếc nhìn người trong gương một cái: "Bọn họ sắp xếp như vậy cũng không sai."
Mạnh Giai Nghi trợn to mắt: "Không sai á? Trời ạ, thế này là đang giày vò người khác một cách vô nhân đạo được không? Tôi là người tập thể hình biết tự gò bó bản thân, chưa bao giờ nhân nhượng với bản thân, ngay cả tôi cũng cảm thấy mệt mỏi, có thể tưởng tượng được người bình thường..."
Trì Nguyệt bình tĩnh nói: "Đây là phần tuyển chọn tài năng hàng không vũ trụ hay đang tuyển chọn người bình thường?"
Mạnh Giai Nghi bị cô chặn họng, chỉ bĩu môi không nói gì nữa.
Trì Nguyệt rửa sạch tay, đi đến bên cạnh máy sấy khô rồi thản nhiên nói: "Yêu cầu thể lực của việc tập thể hình và hàng không có sự chênh lệch khá lớn. Nếu so sánh hàng không và hàng không vũ trụ, có lẽ... gấp mấy trăm lần khoảng cách giữa tập thể hình và hàng không."
Mạnh Giai Nghi: "..."
Xung quanh lập tức yên lặng.
Lưu Vân nhìn ba người chị, nói nhỏ: "Dù sao em cũng không thi đậu."
Mạnh Giai Nghi nhún vai, cũng bước đến bồn rửa tay: "Có lẽ tôi cũng thế, nhưng tôi đến chương trình này chịu khổ cũng không lỗ, gần đây số fan hâm mộ tăng vọt... Ha ha ha, blogger thể hình nổi tiếng hàng đầu vũ trụ, không lên vũ trụ cũng có thể tỏa sáng rực rỡ."
"... Da mặt dày." Lưu Nhược Nam lườm cô ta một cái, lại đặt hy vọng vào Trì Nguyệt giống như mọi người: "Trì Nguyệt là người có hy vọng nhất trong bốn người chúng ta. Cô cố lên! Sau này chiến thắng, người của tổ năm chúng ta đều nở mày nở mặt."
"Đúng vậy, đúng vậy, chị Trì Nguyệt, tương lai chị lên trời nhớ phải mang quà về cho em đấy."
"Mang cái gì về? Mang đàn ông ngoài hành tinh về à?"
"Được! Vì sao đưa anh tới..."
Mặc kệ bọn họ nói thế nào, trong lòng mỗi người vẫn hy vọng mình sẽ là người chiến thắng. Nhưng sau khi bước vào phòng thi, bọn họ phát hiện đề bài buổi chiều còn khó hơn buổi sáng rất nhiều. Suốt ba tiếng rưỡi đều như ngồi trên đống lửa, vừa thi xong, Lưu Vân và Mạnh Giai Nghi đã buồn bã ôm lấy Trì Nguyệt.
"Giấc mơ hàng không vũ trụ tan tành rồi. Trì Nguyệt, cô thi thế nào?"
Kiều Đông Dương không đến phần thi buổi chiều, Trì Nguyệt đã dồn hết sức đối phó trong lúc làm đề, sau khi nộp bài đầu óc cũng trống rỗng theo.
"Lượng đề quá lớn, tổng thể đều biết cả nhưng không đủ thời gian, còn lại một phần nhỏ tôi không kịp làm đều lựa chọn theo cách Lưu Vân đã dạy. Ba dài một ngắn chọn một ngắn, ba ngắn một dài chọn một dài, hai dài hai ngắn thì chọn B, so le không đều thì chọn C." 3
Lưu Vân: "..."
Mạnh Giai Nghi cười ha ha: "Tuyệt chiêu của Tiểu Vân nhận được rất nhiều đồ đệ, tôi cũng làm như vậy đấy. Nhược Nam, cô thì sao?"
Lưu Nhược Nam ấp úng mỉm cười: "Tôi cũng không làm hết, phần sau đều chọn như vậy."
Bốn người đều đập tay reo hò, hai thí sinh còn lại không biết các cô phát bệnh thần kinh gì, hai người kỳ quái nhìn nhau rồi rời đi.
Chỉ còn lại tất cả sáu thí sinh, phần lớn đề bài đều là trắc nghiệm, bởi vậy kết quả cuộc thi được công bố ngay trong tối hôm đó.
Tám giờ tối, Trì Nguyệt đang bán hàng tại cửa hàng trực tuyến thì nhận được thông báo của tổ chương trình.
"Chúc mừng bạn đã giành được hạng hai trong cuộc thi kiến thức lý luận cơ sở, bạn hãy tiếp tục cố gắng nhé!"
"Vòng thi đấu tiếp theo sẽ bắt đầu vào sáng
mai. 7 giờ sáng mai tập trung ở chỗ cũ."
Trì Nguyệt hơi ngạc nhiên: "Cảm ơn."
Cô thật sự thấy hơi bất ngờ với kết quả này, tại sao chỉ được hạng hai chứ?
Với độ khó và lượng đề của đề kiểm tra kia, chẳng lẽ còn có cao thủ ẩn nấp sao?
Trì Nguyệt không hỏi nhân viên công tác xem ai là người đứng hạng nhất mà đi tìm kiếm thông tin cá nhân của thí sinh dự thi. Đây đều là những thông tin chính thức, trong lúc thi đấu, bên chương trình sẽ dùng thông tin cá nhân của các thí sinh làm thành tài liệu quảng cáo, lần lượt đưa lên trên mạng để tạo độ hot, Trì Nguyệt rất dễ dàng tìm thấy thông tin của bọn họ.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Lam tổ một đã lọt vào tầm mắt của cô, lý lịch của cô gái này khá đẹp, là thế hệ thứ hai trong gia đình làm về hàng không. Ba mẹ đều công tác trong ngành hàng không vũ trụ, cô ta cũng đang học ở Học viện Hàng Không, chuyên ngành thiết kế kỹ thuật máy bay, hiện tại cô ta đang học năm hai, là một sinh viên có thành tích rất ưu tú (theo nguồn tin trên mạng). Lần trước cô ta theo giáo viên hướng dẫn đi khảo sát dự án nên đã bỏ lỡ buổi tuyển chọn "Người Đi Dưới Trời Sao".
Người này là bạn học còn là em gái khóa dưới, nói vậy vòng thi đấu ngày mai sẽ rất thú vị. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.