Cô thấy là của Lương Đống Vũ, nhớ đến bản hợp đồng hôm qua, để đũa xuống, trả lời.
"Chị ở đâu?" Lương Đống Vũ cười hì hì hỏi.
"Bên ngoài, làm sao vậy, cậu kí hợp đồng xong rồi sao?" Viêm Cảnh Hi hỏi, thấy Nam Nam mở mắt sáng trong khóa cô.
"4 giờ chiều đến trường học, em dẫn chị đi một chỗ." Lương Đống Vũ nói.
Chân mày Viêm Cảnh Hi hơi nhíu lại, trong tiềm thức không muốn đi, gãi gãi chân mày, nói: "Cái đó, Lương Đống Vũ, chúng ta không làm nữa, được không, tim của tôi không tốt, không chịu nổi đâu, không muốn đi đời nhà ma."
Lương Đống Vũ tỉ mỉ sắp xếp một tiết mục vào tối nay, nghe Viêm Cảnh Hi không muốn đến, có chút gấp, nói: "Chị đến thì em sẽ kí hợp đồng cho chị, không đến, lần này coi như xong đi, em tìm những người khác thiết kế, dù sao em quen được rất nhiều nhà thiết kế lớn."
"Ha." Viêm Cảnh Hi cười một tiếng, cười nhạo chiếm đa số, trong con ngươi thoáng qua một tia đã rõ, có chút sắc nhọn...
"Chị có đến không?" Lương Đống Vũ giục đến.
"Chuyện lớn trong nha, tiền đồ tương lai của tôi, đều đặt trong tay Lương thiếu gia, dám không đến sao?" Giọng Viêm Cảnh Hi lướt nhẹ, có vẻ lạnh nhạt.
Lương Đống Vũ nghe được Viêm Cảnh Hi tức giận, hậm hực nói: "Chị đến rồi biết."
Nói xong, cúp điện thoại.
"Ai ạ, Lương thiếu gia? Chính là cái tên hôm trước có vẻ ngoài như con gà tây à?" Nam Nam ghét bỏ nói, mím mím môi, ăn cũng không ngon.
"Ừ, đúng vậy." Viêm Cảnh Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1125035/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.