Viêm Cảnh Hi nhận lấy, cam đoan nói: "Yên tâm, giao cho tôi đi, anh đi xã giao cho tốt, cố lên."
Viêm Cảnh Hi đi lầu 10, đến gian phòng 1010 của Lục Mộc Kình. (ở phòng nghỉ thôi cũng phải số đẹp các mẹ ạ =))))
Đi đến trên hành lang, một người phụ nữ đi giày cao gót, mặc trang phục hở da hở thịt, trang điểm cầu kì từ bên trong phòng 1010 đi ra, hung hăng giậm chân, hùng hùng hổ hổ nói: "Đưa tới cửa cũng không muốn, chắc chắn không được."
Viêm Cảnh Hi nâng chân mày lên, trong mắt xẹt qua một tia sắc nhọn.
Người khác bôi nhọ cô, không sao cả, quen rồi, tê dại rồi, không có cảm giác.
Nhưng cô không thích người khác bôi nhọ Lục Mộc Kình như thế, trong lòng rất không thoải mái.
Viêm Cảnh Hi chắp tay sau lưng, nâng cằm lên, đi đến chỗ người phụ nữ kia.
Người phụ nữ đang gọi điện thoại, oán giận, nói: "Vương tổng à, anh ta uống say, không được."
Không biết đầu kia nói cái gì, trên mặt cô ta có chút lúng túng quái dị, nói: "Cởi hết, nằm ở bên cạnh anh ta cũng không được ạ, hình như anh ta không say như vậy."
Viêm Cảnh Hi đứng phía trước người phụ nữ này.
Người phụ nữ chú ý đến Viêm Cảnh Hi, hoài nghi nhìn Viêm Cảnh Hi.
Viêm Cảnh Hi cong đôi mắt quyến rũ lên, nhếch khóe miệng, một bộ tươi cười ngọt ngào, nói: "Người cô nói đó là Lục tổng là bạn trai của tôi, anh ấy là một con sói 8 lần, một đêm, anh ấy chỉ là không thích cô mà thôi, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1125032/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.