Viêm Cảnh Hi tặng cô một cái liếc mắt, "Sao có thể?"
Cô ngồi xuống giường, trầm tư ba giây, mặc kệ Lục Hựu Nhiễm nói chuyện như vậy với Lục Mộc Kình là thăm dò hay là thiết kế, nhưng, anh ta có thể nghĩ đến giúp cô gian lận, có lẽ, cuộc sống sau này sẽ không khó.
Viêm Cảnh Hi cụp mắt nói: "Tớ cảm thấy, Lục Hựu Nhiễm có lẽ không khó gần như trong tưởng tượng?"
Chu Gia Mẫn khẩn trương, chỉ vào Viêm Cảnh Hi: "Cậu, cậu, cậu, sẽ không động tâm với anh ta chứ? Giáo sư làm sao bây giờ?"
"Nghĩ gì thế? Có thể ở chung trong hòa bình với Lục Hựu Nhiễm đã không dễ dàng, anh ta đã từng 'pằng pằng pằng' với Viêm Nhị, cậu cảm thấy tớ sẽ thích anh ta?" Viêm Cảnh Hi sâu xa nói, nằm xuống giường, nhìn trần nhà đến ngây người.
Chu Gia Mẫn ngồi bên cạnhViêm Cảnh Hi, nói: "Cái này cũng không nhất định, trước kia là anh ta không tốt, đó là bởi vì anh ta không hiểu cậu, ai mà chẳng có quá khứ không màu như vậy, nói không chừng sau khi anh yêu cậu, thì sẽ khác nhau hoàn toàn so với trước đây, con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng nha, loại đàn ông này chơi qua rồi, muốn ổn định lại, mới có thể càng chung tình."
Viêm Cảnh Hi cúi suy nghĩ, lim dim nhìn Chu Gia Mẫn, "Rốt cuộc là cậu giúp Lục Hựu Nhiễm, hay là giúp Lục Mộc Kình vậy?"
"Tớ là giúp giáo sư." Chu Gia Mẫn cho thấy lập trường của mình.
Viêm Cảnh Hi cười khúc khích, tự giễu nói: "Cảm giác giống như quyền lựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1124987/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.