🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Giờ đã khuya lắm rồi, đi trên đường một mình, dễ tbị trúng gió, chúng ta về ngủ thôi, rất buồn ngủ."



Viêm Cảnh Hi nghe thấy tiếng Lục Mộc Kình, xoay người, nhìn thấy ánh mắt anh tuấn của anh lưu luyến nhìn cô, lập tức, trong lòng xót xa, mắt đỏ lên.



Lục Mộc Kình đi qua.



Viêm Cảnh Hi cảm thấy, thật đúng là không nên tự hành hạ mình như vậy, lẽ nào muốn run rẩy trên đường cả đêm rồi bị trúng gió, hoặc là biến thái nửa đêm chạy ra, tự mình nhận xui xẻo.



"Tôi trả tiền, tôi ngủ trên giường, anh ngủ dưới đất." Viêm Cảnh Hi nói.



Lục Mộc Kình: "..."



"Không phải có hai cái giường sao?" Lục Mộc Kình đến gần



Viêm Cảnh Hi gõ đầu một cái, giận đến hồ đồ rồi.



Cô cụp mắt, nhìn thấy mu bàn tay anh bị rách, thấy máu đọng lại trên mặt trên, lo lắng hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Anh bị lúc nào?"



"Đáng đời nó, ai biểu nó bắt nạt em, anh chỉ là để nó rách một chút thôi, không phế nó đi là đã khách khí lắm rồi." Lục Mộc Kình cảm giác được quan tâm của cô, đùa nói.



Viêm Cảnh Hi dở khóc dở cười, "Lục tổng, nhà thiết kế anh là dựa vào bàn tay để kiếm cơm, anh tự mình hại mình à."



"Anh vẫn cảm thấy anh là dùng đầu óc để kiếm cơm." Lục Mộc Kình bụng dạ đen tối nói, cầm trên tay để vào trong túi.



"Đúng, anh dựa vào đầu óc để ăn cơm, cả nhà anh đều dựa vào đầu óc để ăn cơm, chỉ có người bình thường như chúng tôi là dùng miệng ăn cơm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1124983/chuong-137.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Phần 1] Chạm Tay Thành Yêu
Chương 137: Người đàn ông phúc hắc đáng đánh đòn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.