"Nhưng sau này nếu như cậu gả cho Lục Hựu Nhiễm, giáo sư Lục không phải sẽ thành chú nhỏ của cậu sao? Thành người thân của anh ấy cũng rất tốt." Chu Gia Mẫn lại an ủi nói.
Chẳng lẽ cô gả cho Lục Hựu Nhiễm chỗ tốt duy nhất chính là Lục Mộc Kình thành chú nhỏ của cô, một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên?
Sao Viêm Cảnh Hi có loại cảm giác Lục Mộc Kình bị thần thoại hóa, chỉ cần có thể tới gần anh, dính vào một chút biên liền có thể hấp thu được tiên khí của anh, đắm chìm trong ánh nắng nước mưa mà anh bố thí.
Cô nhíu nhíu mày, phản bác: "Gần vua như gần cọp nghe qua chưa, dựa vào càng gần, chết càng nhanh."
"Đúng nha, muốn người đàn ông như giáo sư Lục, ai tới gần anh ấy, đều sẽ bị nụ cười dịu dàng mê người kia của anh ấy điện giật chết." Chu Gia Mẫn trêu chọc nói.
"Nha đầu chết tiệt kia, tư xuân à?" Viêm Cảnh Hi cầm sách trên bàn nhẹ gõ một cái vào đầu Chu Gia Mẫn.
Chu Gia Mẫn vội vàng ôm lấy đầu, thấy Viêm Cảnh Hi đập không nặng, rụt cổ cười.
Trong lúc Viêm Cảnh Hi buông sách xuống, nhìn thấy sách tiếng Hàn lộ ra, biểu tình ngưng xuống, lo lắng nhìn về phía Chu Gia Mẫn, hỏi: "Cậu vẫn muốn đi Hàn Quốc tìm anh ta à?"
Trong mắt Chu Gia Mẫn mang theo đau thương, lắc đầu, lấy cuốn sách khác đè lên sách tiếng Hàn, nói: "Tớ tùy tiện xem một chút thôi."
Viêm Cảnh Hi cũng không vạch trần cô, thở dài một hơi, thu chân lại, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1124910/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.