Viêm Cảnh Hi trở lại phòng học, Chu Gia Mẫn lo lắng nhìn cô, hỏi: "Hôm qua ma nữ váy đỏ kia có đến quấy rối cậu không?"
Viêm Cảnh Hi lắc đầu, ngón tay điểm một cái lên trán Chu Gia Mẫn, đối diện với Chu Gia Mẫn nói: "Cậu bị trúng độc của ma à, cả đầu toàn tư tưởng về ma quỷ."
Chu Gia Mẫn thở phào nhẹ nhõm, "Không hề, không có thì tốt."
Viêm Cảnh Hi đem sách đặt lên bàn, trêu chọc nói: "Ma mỗi buổi tối đi ra làm cũng rất mệt, dự đoán mấy ngày nay cô ta nghỉ ngơi. Không cần gọi điện thoại để cô ta đến tăng ca."
Chu Gia Mẫn thấy Viêm Cảnh Hi nói giỡn, hẳn là không có việc gì, rốt cuộc yên tâm, nói: "Nhưng tớ lo cho cậu."
Viêm Cảnh Hi híp mắt nhìn về phía cô ấy, nói: "Không cần lo cho tớ, ma nữ bình thường đều đi tìm đàn ông, đàn ông còn sống, con gái liền không chết được."
Chu Gia Mẫn dùng cánh tay đẩy Viêm Cảnh Hi một cái, ái muội nói; "Lục giáo sư đối với cậu như thế nào?"
"Cái gì thế nào?" Viêm Cảnh Hi chột dạ, mặt hơi đỏ lên.
"Cậu có biết không, cậu đã trở thành người phụ nữ được hâm mộ nhất rồi đấy." Chu Gia Mẫn khuếch đại nói.
"Vì sao, hâm mộ tớ được múa với ma sao? Nếu không, để cho bọn họ đến nằm bên cạnh phần mộ, nói không chừng có thể cùng phiêu với nhau." Viêm Cảnh Hi cố ý nói sang chuyện khác.
"Đương nhiên không phải là bởi vì ma, Lục giáo sư vừa đẹp trai, vừa có khí chất, lại còn tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1124891/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.