Viêm Cảnh Hi cảm thấy bây giờ sợ hãi thật không cần thiết, cố gắng giữ bình tĩnh, lộ ra hàm răng trắng muốt, đôi mắt không có ý cười cong lên, hỏi: "Lục tiên sinh còn có chuyện gì muốn dặn dò sao?"
Bộ dáng bây giờ của cô giống như một con hồ ly giảo hoạt, đề phòng khắp nơi, ngụy trang khắp nơi, lại muốn đẩy anh ra.
Lục Mộc Kình nheo mắt khóa lấy cô, nhíu mày đáp: "Viêm Cảnh Hi, tại sao chúng ta tới đây cô không biết sao? Cô đối với Hựu Nhiễm rốt cuộc là nghĩ như thế nào?"
Cô nghĩ như thế nào, sẽ không gả cho một người mới chỉ quen biết vài ngày.
Hơn nữa, người đàn ông này còn chiều chuộng rất nhiều phụ nữ!
"Tra nam*! Đây chính là suy nghĩ của tôi về anh ta." Viêm Cảnh Hi trả lời.
*Tra nam: Là gã đàn ông tồi tệ.
Lục Mộc Kình không ngờ cô lại trả lời qua loa hai chữ như thế, bật thốt lên: "Vậy cô vẫn muốn gả cho nó?"
Viêm Cảnh Hi lại lần nữa vén tóc trên trán, vài phần biếng nhác cùng không quan tâm, rất tự nhiên nói: "Bởi vì tôi là tra nữ!"
Câu trả lời này của cô hiển nhiên không phải là suy nghĩ thực sự của cô, rất qua loa làm anh càng bất mãn.
Thân thể Lục Mộc Kình tới gần cô, trong mắt giấu một tia dị quang sắc nhọn, hỏi: "Cô tra* như thế nào?"
*Tra: Cặn bã.
Anh tới gần cô, mùi thuốc trên người cùng hơi thở mát lạnh hòa làm một, không hề khó ngửi, trái lại có loại mê hoặc đến chóng mặt.
Viêm Cảnh Hi hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1124876/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.