Viêm Cảnh Hi nhìn về phía cây lau nhà đặt ở góc tường, cầm cây lau nhà lên, đem cây lau nhà để ngang chặn vào giữa khóa cửa.
"Ai ở bên ngoài, ai!" Viêm Nhị nghe thấy thanh âm khác thường bên ngoài hô.
Viêm Cảnh Hi vỗ vỗ tay.
Cô nói cho cô ta, cô là ai? Cô đâu có ngu!
Viêm Nhị não tàn, muốn đem toàn thế giới đều trở thành não tàn giống cô ta sao?
Viêm Cảnh Hi biếng nhác xoay người, nhìn thấy Lục Mộc Kình dựa vào một cái ghế cạnh cửa.
Tại sao mỗi lần cô làm chuyện xấu đều nhìn thấy anh ta a!
"Cô đã phá thai vì ba người đàn ông khác nhau?" Lục Mộc Kình liếc xéo cô hỏi, khóe miệng tươi cười.
Viêm Cảnh Hi không biết anh hỏi những lời này là có ý gì, thế nhưng cô không muốn làm cho anh cảm thấy cô là một cô gái dễ dãi mà có thành kiến với cô.
"Tôi là xử nữ." Viêm Cảnh Hi khẳng định nói.
Lục Mộc Kình cười toe toét, ánh đèn trên hành lang rơi vào người anh, có quầng sáng nhàn nhạt.
Anh làm cho người ta ấn tượng bởi sự thành thục, kiêu ngạo, xa cách, thế nhưng, không biết vì sao Viêm Cảnh Hi cảm thấy sau khi cô nói ra những lời này, trong mắt anh xẹt qua đường sáng kinh hỉ.
Cô không muốn đơn độc đối mặt với cô ta, rất nhanh bước qua anh, đi tới ghế ngồi bên trong.
Tôm hùm đã lên.
Phùng Như Yên mượn cơ hội vuốt mông ngựa nói: "Cảnh Hi, con lột vỏ tôm thuần thục nhất, mau lột mấy con cho Lục tiên sinh."
Lục Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1124866/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.