Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau
Những tia sét thi thoảng nháy lên, rạch trên nền trời đen kịt một dải màu chói mắt cùng âm thanh ghê người, rồi biến mất chỉ còn tiếng ì ầm át cả tiếng mưa. Ngoài kia, những trận gió như những cách quạt khổng lồ như đang quất từng đợt vào màn mưa thăm thẳm, tạo nên từng cơn rít gào. Một đêm dài dữ dội đang bắt đầu. Hashi mang theo cổ cầm cùng chuông vàng, trên người vận thêm áo choàng truyền thống mà các Miko nhảy điệu Kagura hay mặc, thân mang hàn khí cùng Yuku bước ra khỏi ngôi đền. Yuku chỉ mặc một lớp kimono dày bên ngoài, dùng sợi thừng cột gọn ống tay áo. Bên hông nàng giắt một thanh đoản kiếm tinh tế, lưng lại đeo cung tên, dáng người vững vàng cùng ngạo khí, mà trong ánh mắt sáng ngời loé lên vài tia sát niệm. Hai người đến nơi có ngựa sẵn do Yukide chuẩn bị. Hashi nhanh nhẹn: "Ta ngồi sau, ta không biết cưỡi ngựa". Yuku không nói chuyện, nhảy lên lưng ngựa, bất quá ánh mắt kia cứ như đang nói: "Có chắc là cô đi bắt yêu quái không đó?". Hashi không thèm để ý, bám lấy Yuku leo lên lưng ngựa. Nhưng vì không có đà, nàng leo mãi vẫn không lên được. Một cánh tay vươn ra, trụ lấy thắt lưng nàng, kéo lên. Hashi cũng tranh thủ nhảy lên, thành công an vị trên lưng ngựa. "Cám ơn!". Nàng nói khẽ. Yuku gật đầu, cũng không nói nhiều mà thúc ngựa. Hai người một ngựa vượt mưa gió, tiến thẳng vào màn đêm. Đến nơi, hai người buộc ngựa, đi tới mép sông. Yuku đang định hỏi Hashi dụ yêu quái bằng cách nào, đã thấy nàng rút ra một lá bùa, niệm quyết. Lá bùa cháy rực lên, mưa to như vậy mà cũng không tắt lửa. Lại thấy Hashi liệng lá bùa xuống sông, động tác lưu loát pha chút nóng vội. Nàng, đợi ngày này lâu lắm rồi! Sau khi lá bùa tan, lòng sông lập tức có phản ứng. Từng cơn sóng nổi lên cuồn cuộn, xoáy vào nhau thành hình trôn ốc, nước chảy xiết vô cùng, tựa như có thể cuốn bay mọi thứ. Yuku cũng cảm nhận được mưa và gió đồng thời cũng mạnh hơn. Một tiếng gầm vang trời cất lên, giữa lòng sông có chấn động mạnh. Hai nàng định thần chờ đợi. Chỉ thấy một con yêu quái mình rồng đuôi cá khổng lồ xuất hiện, hướng hai nàng gầm lên "Uồm uồm" Hashi mặt không biểu cảm, gạt nước mưa trên mặt nói với Yuku " Pháp sư Kakage nói với ta, muốn diệt được nó phải bắn trúng năm mắt trên mình nó! Nàng thấy được mắt nào không?" Yuku nghe xong quan sát kĩ con yêu quái. Thủy yêu này mình rồng bóng nhưỡng, vảy xếp san sát khắp người, trên miệng còn có râu dài. Đuôi cá xòe ra, to tới nỗi chỉ cần quẫy một cái liền khiến nước sông nhất thời đổi hướng. Hình như nó không cần bơi lâu dưới nước, vì thân nó chỉ lượn lờ trên mặt nước, gầm gừ thị uy. Yuku dụng thuật nhìn kĩ, phát hiện trên đuôi nó có hai cặp mắt nhỏ màu vàng. Nàng quay sang Hashi: "Thấy rồi, nhưng nó cứ như vậy không thể ngắm bắn chuẩn xác." Hashi gật đầu, nhưng chưa kịp nói gì thì con thủy quái đã "Uồm" một tiếng, thân hình khổng lồ lao bổ về phía các nàng. Yuku nhanh tay rút đoản kiếm, đâm thẳng vào đầu nó, lấy hết sức bình sinh ghìm xuống. Hashi cũng lăn qua một bên, cổ cầm dạo một khúc phá lệ vang dội. Từng tiếng đàn hoá thành những sợi chỉ mảnh cực sắc, mang theo linh lực ghim vào con thủy yêu. Con yêu quái lại gầm lên, đầu rồng khổng lồ hất văng đoản kiếm. Mà Yuku chịu lực quá lớn, cổ tay ê ẩm, cả người bị nó hất ra bay đến gần chỗ Hashi. Hashi đỡ nàng dậy, cũng bỏ cầm cổ qua một bên. Căn bản lớp vẩy bóng nhưỡng kia của nó chứa sức mạnh, chỉ cầm của nàng không thể đâm xuyên người nó. Con quái yêu thấy mình thắng thế, gầm một tiếng long trời nữa rồi tung thân hình lên không trung, chuẩn bị dội xuống kết liễu hai kẻ to gan kia. Yêu khí cũng vì vậy mà lan tràn khắp nơi, cỏ cây vốn sắp chết úng hai bên bờ sông gẳp yêu khí liền tan ra thành bùn. Mà lúc này thủy yêu ngậm một miệng yêu khí, chuẩn bị phun vào hai người. Chỉ cần đụng trúng con người sẽ như trúng độc, sau một thời gian sẽ chết đi. Tình thế vô cùng cấp bách. "Keng!" Tiếng chuông thanh thuý vang lên. Hashi nhìn sang, là chuông vàng nàng mang theo bị rơi ra ngoài. Miệng của thủy quái há rộng, lấy hơi phun yêu khí ra ngoài. Cùng lúc này, tay áo Hashi vung lên. Một luồng sáng vàng chói loá lập tức phủ quanh nàng. Yêu khí cũng bị chặn đứng, ánh sáng chiếu đến đâu, nơi đó liền khôi phục nguyên trạng. Yuku nhìn qua. Tay Hashi cầm chuông vàng, thần sắc kiên định, mà vừa rồi... Là động tác đầu tiên trong vũ điệu Kagura.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau