"Ngươi đứng lại". Yuku gọi giật, trường kiếm nhanh như cắt phóng vế phía trước nhắm thẳng vào tứ hoàng tử. "Phập" một tiếng, trường kiếm cắm xuống đất. Nàng nhìn lại đã không thấy tứ hoàng tử đâu.
Yuku sững người, bước lên nhặt trường kiếm, nhìn quanh quất một hồi đều không tìm được động tĩnh gì. Lại phát hiện nơi cuối lối đi được chẻ ra làm hai nhánh.
Nàng cẩn trọng bước tới ngã rẽ, nhìn một vòng quyết định rẽ về hướng bên phải.
Sương khói lượn vòng, lối đi càng lúc càng rộng ra. Yuku khẽ khàng như con mèo nhỏ đi tới, bước chân không phát ra tiếng động.
"Yuku!"
Thanh âm trầm khàn từ một góc vang lên, Yuku có chút căng thẳng. Nàng chậm rãi quay người về phía đó.
"Sư... phụ?".
Yuku có chút không tin được vào mắt mình. Ân sư của nàng như thế nào lại ở đây?
Vẫn là vóc người bé nhỏ cứng cáp mà đơn bạc già nua, vẫn là giọng nói trầm khàn khó nghe rõ, vẫn là đôi mắt nhìn nàng như khi nàng mới xuyên không về thế giới này. Lại có bộ cung tên vàng lúc nào cũng cầm trên tay.
Yuku còn nhớ, khi đó nàng xuyên không vào cơ thể của tiểu Hỏa thần, mở mắt ra chính là được ánh mắt chuyên chú đầy lo lắng của ân sư chiếu cố, cho đến mãi sau này nàng cũng chỉ ở bên Người. Ân sư biết nàng không phải là tiểu Hỏa thần thực sự, vẫn ở cạnh bảo bọc nàng. Ân sư nói rằng tiểu Hỏa thần cùng Người đi lên núi tập luyện, không may bị ngã xuống vách núi ngừng thở, kết quả lại tỉnh lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-bao-boi-a/1134991/chuong-60.html