"Bảo bối, ăn thử cái này!". Yuku quét mắt, nhanh chóng kéo Hashi vào một quán mì Udon. (*)
(*) một loại mì truyền thống của Nhật Bản.
Hashi để mặc nàng kéo mình,trong lòng tò mò mì Udon ở đây có khác gì hiện đại không.
"Được đấy!". Yuku bưng tô mì ăn đến không còn hình tượng, cười híp mắt khen.
Hashi gắp một đũa, không biết nghĩ gì lại ngẩn người nhìn nàng.
"Bảo bối không ăn sao?". Yuku hỏi, lại gắp thêm một đũa nữa.
"Không có, rất ngon". Hashi trả lời, cúi đầu ăn mì, bắt chước Yuku ăn đến bất chấp hình tượng. Gắp mì, ăn rau củ, uống nước mì, liên tiếp thành thục.
Mì hơi đơn giản hơn so với hiện đại, nhưng cũng gợi nhớ cho nàng biết bao nhiêu thứ. Mà Yuku ăn ngon lành như vậy không khác gì nàng mỗi lần ăn Udon cùng cả nhà. Dư vị thật khó nói.
Ăn thôi, ăn thật thoải mái. Ăn như lúc các nàng vẫn ở hiện đại, thoải mái húp cạn nước mì.
Cứ như vậy hai cô gái như châu như ngọc ngồi ăn trong quán mì, mỗi người hai tô, sau đó trong ánh mắt tròn xoe của mọi người, hùng hồn trả tiền bước ra khỏi quán.
"Còn muốn ăn bao nhiêu thứ?". Hashi rốt cuộc không nhịn được hỏi. Mới đi hơn một tuần nàng lại có cảm giác mình sắp ăn hết cả thế giới rồi, ngày nào cũng ăn ăn ăn và ăn.
Trái ngược với nàng Yuku lại rất vui vẻ, tiêu sái hất hất tóc mái sau đó chỉ về một hướng: "Hôm nay thực đơn là Dango!". (*)
(*): một loại bánh truyền thống của Nhật Bản.
Hashi xua xua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-bao-boi-a/1134983/chuong-52.html