"Chính là nó". Yogen xác nhận.
Hashi thắc mắc: "Sao nó chỉ còn vỏ hồng ngọc thôi vậy? Bạch nhãn bên trong đâu?". Trong thư pháp sư Kakage viết cho nàng có nói tới Bạch nhãn chi lực, cũng là mấu chốt để các nàng quay về hiện đại.
"Cho nên đây mới là nhiệm vụ của các ngươi! Đi tìm nó về đi!".
"Tìm sao? Tìm được bọn ta liền có thể trở về?". Hashi rất hứng thú hỏi.
"Phải... Nếu các ngươi tìm được nó còn có thể vá lại phong ấn trên Kasai."
Tốt quá rồi! Hashi tự nhiên quay sang Yuku cười như gió xuân, một chút đạm bạc lạnh lùng cũng không có.
Yuku nhẹ nhàng cong khoé môi, nàng cũng nhận ra, bảo bối nhà nàng vốn không hề lạnh lùng.
"Nhưng mà...". Yogen nói tiếp: "Ta có chuyện phải cảnh báo các ngươi, vì các ngươi vốn có tình cảm với nhau. Nghe đây, nếu như các ngươi quyết định trở lại, có thể kí ức của các ngươi về thế giới này sẽ hoàn toàn biến mất, tất cả!".
Yogen vừa dứt lời, không khí lập tức chùng xuống.
Quên đi...sao?
Hashi cứng ngắc nhìn Yuku, chỉ thấy sống lưng nàng vẫn thẳng tắp, nhưng thân thể không linh động nữa, khuôn mặt tối tăm trầm mặc, Hashi không nhìn được rõ biểu cảm.
Yuku cố gắng thoát khỏi bàng hoàng, nhưng lại không nén được đau đớn trong lòng.
Đối với nàng, cũng không biết xảy ra bao nhiêu chuyện khó khăn lắm mới có được tình cảm của Hashi, nếu như cả hai đều quên, công sức của nàng sẽ bỏ sông bỏ bể.
Nhưng đó không phải là vấn đề. Bởi vì kể cả khi nàng không có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-bao-boi-a/1134980/chuong-49.html