Qua tới ngày hôm sau, hai nàng từ biệt thủy cung, lên đường đi tới Kasai, ngọn núi mà Hỏa tước sinh sống.
Nhưng kì thực lần này có chút khác biệt.
Hashi ý thức được tình cảnh hai người hiện tại, bất giác tạo ra khoảng cách với Yuku. Đỡ nàng lên lưng ngựa lại phát hiện sống lưng nàng cứng đờ, Yuku ảo não nén lại tiếng thở dài.
Đi đường hai người ít nói chuyện, Hashi không còn huyên thuyên như trước, Yuku cũng không thoải mái, nói chuyện với nàng câu nào cũng xem xét, chỉ sợ mình nói gì không đúng sẽ càng tệ.
Tới lúc tìm quán trọ, Hashi không nhiều lời thuê hai phòng riêng. Yuku không nói gì.
"Hashi". Trên tay Yuku ôm một bộ kimono được gấp gọn, mang sang phòng của Hashi. "Y phục của nàng".
Hashi không nhìn Yuku, xoay người đi vào phòng: "Ta tự chuẩn bị được. Cô không cần lo cho ta. Yuku, cô về phòng đi, lát nữa chúng ta sẽ dùng cơm riêng."
Lạnh nhạt vô tình, tạo ra khoảng cách giữa bọn họ.
Yuku nén xuống đau xót trong lòng, bước vào phòng của nàng, đặt y phục lên giường. Sau đó cũng không nhìn Hashi, nói: "Cũng chỉ là một bộ kimono, không cần từ chối ta".
Sao nàng lại không biết, thứ Hashi thực sự từ chối lại là quan tâm và tình cảm của nàng.
Cũng không nói gì nữa, nhanh chóng rời khỏi phòng. Yuku biết nếu ở lại lâu hơn, nàng sẽ không thở nổi mất.
Hashi ngày xưa nàng gặp trong đền thờ, chỉ có lạnh nhạt chứ không có vô tình. Nàng cũng không ngờ tới bị Hashi khước từ lại khó chịu giày vò như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-bao-boi-a/1134963/chuong-32.html