Mấy người xuyên qua truyền tống trận, đi tới tiền tuyến doanh địa. Các binh sĩ trong doanh địa hành sắc vội vàng, tiếng kêu gào, tiếng rên rỉ và tiếng mắng liên miên không dứt. Tiếng nổ ầm ầm, từng đợt sóng năng lượng kinh khủng, không ngừng truyền tới từ nơi xa. Dù cho cự ly rất xa, vẫn có thể rõ ràng cảm giác được. Cảm giác được những sóng năng lượng kinh khủng này, sắc mặt Hồ Thuần Thuần mấy người đều trở nên ngưng trọng hơn nhiều. Ngụy Dã, người vẫn luôn mở rộng ngực, trên ngực có vết sẹo đao, tặc lưỡi: "Mẹ kiếp, chúng ta những Thần Vương Tam Trọng cảnh này, đi chính diện chiến trường tác chiến, đều rất khó sống sót quá lâu." Hồ Thuần Thuần cố gắng giữ cho mình trấn tĩnh, nói với mấy người bên cạnh: "Đa tạ vài vị nguyện ý xuất thủ giúp đỡ, thế nhưng, chiến trường quá nguy hiểm, bây giờ quay đầu vẫn còn kịp, nơi chúng ta sắp đi, mặc dù không phải chính diện chiến trường, nhưng cũng nguy hiểm như vậy, tùy thời có thể mất mạng." Ngụy Dã gãi gãi vết sẹo đao trên ngực, lập tức bày tỏ: "Muội tử nói lời gì vậy, Hồ huynh và Liễu huynh là bằng hữu của chúng ta, năm ấy cùng nhau đồng sinh cộng tử, bây giờ bọn họ có nạn, chúng ta làm sao có thể không giúp đỡ?" Mấy người bọn họ, đều từng là thành viên của Ẩn Lưu Tổ, từng chiến đấu cùng Hồ Phù và Liễu Cố Ngôn, quan hệ của tất cả mọi người cực kỳ tốt. Bây giờ khi biết hai người xảy ra chuyện, tất cả mọi người đều nguyện ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tran-phi-tien/5076354/chuong-2043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.