Sau khi nghĩ rõ ràng tình hình, Lam Ôn Thành nhanh chóng bình phục cảm xúc. Trên người mình cũng có một chút bảo vật cao cấp mà người nhà đã cho, nếu dùng để đối phó Trác Bất Phàm, cũng có thể giết chết hắn. Thế nhưng, hắn vì muốn chứng minh bản thân, đã không sử dụng loại bảo vật này. Hắn đến chiến trường, căn bản không phải vì mục đích giết địch gì cả, chỉ là muốn chứng minh bản thân với những người khác mà thôi. Nếu như sử dụng bảo vật cao cấp, vậy thì trận chiến này không có bất kỳ ý nghĩa nào, chỉ là lãng phí tài nguyên. Ngay lúc này, thanh âm nhắc nhở trên lệnh bài lại vang lên. “Do ngươi rời khỏi chiến trường trong chiến tranh, khấu trừ phần thưởng điểm cống hiến tham chiến lần này, tạm thời không cấp phát nhiệm vụ.” “Chú ý, số lần đào thoát khỏi chiến trường quá nhiều, sẽ khấu trừ tất cả điểm cống hiến.” Sắc mặt Lam Ôn Thành lập tức tối sầm lại. Hắn căn bản không hề muốn làm đào binh, chỉ là lúc đó cảm giác được một luồng uy hiếp tử vong, khiến hắn bất đắc dĩ phải sử dụng phù truyền tống cao cấp. Phù truyền tống cao cấp này có khoảng cách truyền tống rất xa, khiến hắn thoát ly khỏi chiến trường của Thần Linh sơ kỳ Thần Đan cảnh. Nghĩ đến việc mình vì một ánh mắt mà bị dọa sợ bỏ chạy, hắn liền cảm thấy một trận xấu hổ. Hơn nữa, lần ghi chép đào binh này, khiến hắn có thêm một vết nhơ không thể xóa bỏ. Nếu để những người trong Hoàng tộc biết được, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tran-phi-tien/4942820/chuong-1697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.