Sở dĩ Nguyệt Lưu Huỳnh gọi cha mình đến, chính là muốn giải quyết những vấn đề này một lần, tránh cho Âm Dương Thần Điện dây dưa. Có Nguyệt Cửu Tiêu vị cường giả Kim Tiên cảnh này ra mặt, quả thật đã tránh được rất nhiều phiền phức. Nguyệt Lưu Huỳnh nhận lấy trách nhiệm, bị Thương Chi học phủ trách phạt rời khỏi học phủ. Còn về khi nào rời đi, Thương Chi học phủ không có yêu cầu rõ ràng, hoàn toàn là tùy vào tâm tình của Nguyệt Lưu Huỳnh, nhưng trên danh nghĩa, nàng đã không phải là học viên của Thương Chi học phủ. Nguyệt Lưu Huỳnh vốn dĩ cũng muốn rời đi. Dựa theo quy định của Thương Chi học phủ, chỉ cần đạt đến Chân Tiên cảnh, thì coi như chính thức kết thúc tu hành ở Thương Chi học phủ. Nguyệt Lưu Huỳnh vốn dĩ đã định kết thúc hoạt động săn yêu lần này, liền bế quan trùng kích Chân Tiên cảnh. Giang An Bình ba người từ Chấp Pháp Đường đi ra. Ánh mắt của Nguyệt Cửu Tiêu nhìn về phía Giang An Bình mang theo sự bất mãn. Chỉ vì tiểu tử này, mà hại hắn bị con gái mình uy hiếp. Là cha của Nguyệt Lưu Huỳnh, Nguyệt Cửu Tiêu tự nhiên biết Giang An Bình không phải là cháu trai của mình. “Nói cho ngươi biết, đừng có để ý đến con gái ta, muốn trở thành con rể của ta, nhất định phải là nam nhân danh chấn Tiên giới.” Nguyệt Cửu Tiêu cảnh cáo nói với Giang An Bình. Giang An Bình còn chưa đáp lại, Nguyệt Lưu Huỳnh hung hăng trừng mắt nhìn cha mình một cái, “Lão già nhà ngươi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tran-phi-tien/4942278/chuong-1155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.