Ngày 26 tháng 1, Lục Kiếm Thăng lại thâm nhập vào cuộc sống của Tần Thanh.
Tần Thanh đi đến quán cà phê gần đó. Cô không vào mà chỉ đứng ở trước cửa điện thoại cho Lục Kiếm Thăng.
"Tôi còn phải đi làm, không thể đi ra ngoài quá lâu." Tần Thanh vừa nhìn thấy Lục Kiếm Thăng lập tức nói.
"Mỗi lần gặp em, em đều tỏ ra rất vội vàng." Lục Kiếm Thăng đột nhiên nói, vẻ mặt có vẻ bất đăc dĩ mấy phần "Thực ra chúng ta cũng nên nói chuyện với nhau nhiều hơn một chút"
"Nói chuyện gì?" Tần Thanh cười lên "Anh không tìm những người đẹp ở Prague mà nói chuyện đi?"
"Không phải." Lục Kiếm Thăng lại làm ra vẻ lúng túng "Lúc đó, có nhiều bạn bè ở đó nên anh cũng không dám đùa giỡn."
Anh làm dáng vẻ buồn cười giơ tay gãi đầu Die nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n, giống như đang lúng túng.
Tần Thanh cũng không nhịn được cười: "Sau tết, anh đổi tính rồi hả?"
Lục Kiếm Thăng cũng cười theo cô, vẻ mặt có chút khó chịu.
Lúc này, ngay lối đi bộ, bên cạnh họ có một chiếc xe màu đen chạy vút qua.
Tống Vũ Thành ngồi sau xe, nhìn thấy ngoài cửa sổ xuất hiện bóng dáng hai người quen thuộc.
Tuy rằng chỉ là nhìn thoáng qua nhưng Trần Thụy đang lái xe phía trước cũng vừa hay nhìn thấy màn này.
Tống Vũ Thành quay đầu, sắc mặt bình tĩnh khiến người khác không thể nhận ra anh buồn hay vui.
Trần Thụy thở dài, liếc nhìn qua kính chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tinh-tuc-ai/2731864/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.