"Làm gì mà bí mật như thế? Tớ nhìn khuôn mặt cậu ngời ngời hạnh phúc thế kia, cũng đoán được rằng cậu cũng đang yêu đây.” Lữ Đan đẩy đẩy cánh tay Tần thanh nói tiếp: "Cậu kể tớ nghe một chút đi. Dù sao tớ cũng lớn hơn cậu vài tuổi, tớ cũng có thể cho cậu một chút ý kiến."
Tần Thanh miễn cưỡng cười, suy nghĩ lại, hỏi: "Môn đăng hộ đối có thật quan trọng đến thế không?"
"Sao vậy? Anh ta là con nhà giàu có sao?" Lữ Đan trợn to hai mắt "Cậu muốn được gả vào nhà giàu?"
"Cậu đừng suy đoán lung tung, tớ chỉ tiện miệng hỏi thôi." Vẻ mặt Tần Thanh có chút bỡn cợt.
Lữ Đan lại nghiêm túc suy nghĩ, nói: "Việc được gả vào nhà giàu, thực tế ra sao thì tớ cũng không biết nhưng truyền hình cũng có chiếu cảnh này nhiều lắm rồi. Tớ thấy quan trọng nhất chính là ba mẹ anh ta, ngườiDie nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n, thường sẽ không nhận ra được, khi gả vào nhà giàu thì có biết bao nhiêu đau khổ. Tốt nhất cậu nên nhìn thái độ của ba mẹ anh ta đối với cậu rồi sau đó hãy quyết định."
"Nếu như anh ấy không còn ba mẹ?" Tần Thanh lập tức hỏi.
"A?" Lữ Đan càng cảm thấy hứng thú, hỏi: "Vậy anh ta lớn tuổi rồi phải không?"
Không đợi Tần Thanh đáp, Lữ Đan lập tức nói: "Mà cũng không quan trọng lắm. Ở thời đại này, kém nhau bốn năm mươi tuổi cũng không là việc lớn, tuổi càng lớn thì càng có tương lai rộng mở, càng chín chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tinh-tuc-ai/2731862/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.