Đem đống đồ lớn nhét vào đuôi xe, hai người lại tiếp tục lái xe trên đường.
"Đói bụng không? Muốn ăn cái gì?" Tống Vũ Thành hỏi.
"Ăn cháo được không?" Tần Thanh suy nghĩ một chút nói.
"Bữa tối ăn cháo? Đêm giao thừa ăn cháo sao?" Giọng Tống Vũ Thành thể hiện không ít kinh ngạc.
"Ừm, ăn cháo với sủi cảo, có được không?" Tần Thanh cười đáp.
Tống Vũ Thành thoải mái gật đầu nói: "Được."
Xe rất nhanh đi tới chỗ Tống Vũ Thành đã đặt từ trước. Sau khi ăn uống, cuối cùng Tần Thanh cũng cảm thấy nhẹ nhõm bước ra khỏi quán.
Sau đó, xe đi thẳng ra vùng ngoại ô, Tần Thanh nhìn ra ngoài cửa sổ thấy dần dần ít xe chạy trên đường phố, không nhịn được hỏi: "Chúng ta đi đâu?"
"Sao vậy? Sợ sao?" Tống Vũ Thành cười hỏi.
"Đương nhiên là không." Tần Thanh nói chắc như đinh chém sắt.
Tống Vũ Thành sủng nịnh đưa tay vò đầu cô: "Đến nơi thì biết."
Bầu trời bốn phía thỉnh thoảng có nhiều cây cột pháo hoa, bay lên rực rỡ đến loá mắt. Hai tay Tần Thanh chống đỡ lên cửa sổ xe, thỉnh thoảng mở miệng khen ngợi và thán phục. Mà trên mặt Tống Vũ Thành cũng vui vẻ cười tươi.Toàn bộ thế giới lúc này như hiện ra một mảnh sung sướng an lành.
Xe tiến vào khu biệt thự Thụy Phù bên dưới ngọn núi, anh lái vào một ngôi nhà nhỏ ba tầng trong viện. Cửa viện mở ra đồng thời có một đôi trung niên chạy tới. Họ chính là người do Tống Vũ Thành thuê để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tinh-tuc-ai/2731860/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.