Tần Thanh chớp mắt nhìn anh ta, vì bị bất ngờ nên cô hoàn toàn nghe không hiểu.
Lục Kiếm Thăng nói tiếp: "Nếu em đồng ý kết hôn, anh bảo đảm em sẽ được hạnh phúc, không cần ra ngoài làm việc cũng không cần chen lấn chật chội trên xe bus đông người." Giọng anh kiên định bổ sung, nói tiếp: "Những việc khác em cũng không cần phải quan tâm nhiều."
Tần Thanh nghe rõ từng câu từng chữ, cô ngây ngô nhìn Lục Kiếm Thăng, cảm thấy người này quả thực rất kỳ dị, không thể hiểu được anh ta đang nghĩ gì.
Lục Kiếm Thăng tỏ vẻ nghiêm túc đến cực điểm, Die nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n, anh ta như nhà ảo thuật lấy từ trong túi áo khoác ra một chiếc hộp nhung màu đỏ đưa tới trước mặt Tần Thanh mở ra. Chiếc hộp loé lên ánh sáng màu trắng và bên trong là một chiếc nhẫn sáng lấp lánh. Trong phút chốc Tần Thanh cảm thấy bối rối.
Lục Kiếm Thăng nhìn vẻ mặt cô biến hoá như vậy, tiếp tục tấn công nói: "Chúng ta kết hôn đi."
Anh kéo tay Tần Thanh về phía mình, muốn đeo chiếc nhẫn vào ngón tay cô.
Ngay lúc Tần Thanh hốt hoảng đến nỗi không nói được gì, cô liền nhìn thấy xuất hiện một tia sáng lấp lánh. Ánh sáng yếu ớt thoáng qua khiến lòng Tần Thanh bị chấn động mạnh, cô tỉnh táo nhận ra chuyện gì đang xảy ra. Cô liền ngăn cản hành động của Lục Kiếm Thăng, hỏi: "Tại sao?"
"Cái gì tại sao?"
"Tại sao muốn kết hôn với tôi?"
"Muốn kết hôn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tinh-tuc-ai/2731847/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.