Rốt cuộc hai người cũng đến đỉnh núi, cảnh vật vô cùng hùng vĩ, hai bên đường mòn có nhiều người bán nhang đèn.
Vào đến sân chùa, Tống Vũ Thành dừng lại mua đồ cúng và nhang đèn, anh đốt hương và thành kính đặt trên bàn thờ Phật, cũng không có lạy. Đơn giản chỉ đốt nhang và sau đó rời khỏi sân.
Tần Thanh ngồi trên một bụi cây lim cao lớn, thở hổn hển.
"Trưa nay chúng ta sẽ ăn ở đây." Tống Vũ Thành đi tới nói.
"Ở đây sao? Ăn gì vậy?" Tần Thanh mờ mịt nhìn anh hỏi.
"Đương nhiên là ăn chay." Tống Vũ Thành chỉ vào nhà ăn ở sau lưng Tần Thanh nói.
Tần Thanh xoay người lại nhìn, trên khu nhà ngói tầng hai có kiến trúc cổ kính, cửa làm bằng vải bạt màu hồng đang bay phấp phới trong gió.
Nhìn qua cũng biết đó là quán cơm chay trong chùa.
Tần Thanh cười: "Bây giờ chùa chiền cũng có buôn die,n;da.n****Sóc***Là****Ta****lze.qu;ydo/nn.. bán rất nhiều. Cũng may lúc nãy ở dưới chân núi chúng ta không mua nhang đèn, vì tôi mới vừa nghe nói rằng không được phép mang nhang đèn từ bên ngoài vào. Nếu muốn dâng hương chỉ có thể mua nhang đèn ở đây thôi.”
Tống Vũ Thành cười gật đầu một cái, nói: "Chỗ nào cũng phải bái lạy như vậy, chỉ có nhà thờ thì không như vậy."
"Ôi, anh cũng lạy chúa Jesus à?" Tần Thanh có chút kinh ngạc.
Tống Vũ Thành dẫn cô vào trong quán cơm chay, vừa đi vừa nói: "Tôi vốn không tin thần thánh nhưng mẹ tôi rất tin. Tôi cũng chưa thấy......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tinh-tuc-ai/2731811/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.