Người kia không cam lòng, nói: "Cứ coi như vì em gái đã mất của tôi, dù gì hai người cũng đã từng…."
Tống Tũ Thành không chờ tên kia nói xong, anh quay đầu phất tay, nhìn Tần Thanh hỏi: "Cô tên là gì? Làm ở bộ phận nào?"
Lúc này Tần Thanh đang chăm chú nhìn Tống Vũ Thành, mọi sự chú ý đều tập trung trên người đàn ông này. Mạng sống của cô đang tuỳ thuộc vào tay anh. Cô bỗng cảm thấy sợ hãi lẫn kinh ngạc, kinh ngạc là bởi vì tại sao khi đối diện với tình huống như vậy mà anh vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, hững hờ ngồi nhìn mọi việc với sắc mặt nhẹ nhõm khiến người ta có chút rét lạnh.
Cô mở miệng nhưng không cách nào phát ra được thanh âm nào. Tên kia cũng đang rất căng thẳng, anh ta cố dùng hết sức lực kẹp chặt cổ cô khiến cô hô hấp càng lúc càng khó khăn, không cách nào nói ra được tiếng nào.
Tên hung đồ không còn nhẫn nại được nữa, đáp: "Sao cậu lại không biết cô ấy tên gì? Đừng lãng phí thời gian nữa, nếu cậu không đồng ý thì tôi sẽ lập tức giết chết người phụ nữ này."
Đang khi nói chuyện, tên hung đồ kéo cổ áo Tần Thanh để cô và hắn đứng chung trên bệ ximăng trên sân thượng.
Ngay hàng rào chắn, Tần Thanh và tên hung đồ đứng chênh vênh, một người đứng ở chính giữa, một người đứng ở bên ngoài.
Hàng rào chỉ cao hơn nửa người mà ngay chỗ Tần Thanh đứng chỉ có một bệ xi măng cao hơn đầu gối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tinh-tuc-ai/2731799/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.