Edit: Sóc Là Ta - diễn đàn
Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại....., die,n; da.nlze.qu;ydonn..
Dương Tấn ngẩng đầu nhìn cô, lấy chiếc hộp nhỏ được bọc giấy màu bạc bên ngoài từ trong túi áo ra. Mặt ngoài còn trang trí một chiếc nơ hình con bướm, được gói kỹ càng một cách tinh xảo.
Dương Tấn nhàn nhạt nói: “Đây là quà cho cậu.”
Tần Thanh do dự chưa đưa tay ra nhận.
Dương Tấn chưa thu tay về, anh cứ đứng đó đưa món quà ra, thăm thẳm nói: “Cậu cứ nhận món quà này đi.” Anh dừng một chút, “Sau này nhất định cậu sẽ không còn cơ hội nhận đâu.”
Nghe Dương Tấn nói như vậy, Tần Thanh liền đưa tay nhận lấy. Cô lắc lắc chiếc hộp, bên trong vang lên tiếng lách cách nghe thật vui tai.
Tần Thanh hỏi: “Là cái gì vậy? Tớ có thể mở ra không?”
Dương Tấn lắc đầu: “Về nhà cậu hãy mở thì tốt hơn.”
Tần Thanh cười ha ha: “Được, cảm ơn cậu.”
Dương Tấn giơ tay chỉ phía trước, ra hiệu cho Tần Thanh đi theo anh.
Hai người lặng lẽ sóng bước bên nhau cùng đi bộ dọc theo lối đi ở trường học. Ở cuối đường còn có thư quán mới xây không lâu. Lúc này thư quán mở đèn sáng choang, có nhiều bạn học lui tới không ngừng. Bên trái thư quán là sân vận động, có một đám nam sinh đang chơi bóng dưới ngọn đèn vàng, còn bên phải là phòng thí nghiệm lúc này tối om càng làm cho không khí thêm mờ ảo.
Dương Tấn đột nhiên mở miệng: “Tần Thanh, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tinh-tuc-ai/2731780/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.