Chương trước
Chương sau
Phạm Ngọc im lặng không phản ứng lại.

Tu luyện chia ra hai đạo vô tình hữu tình. Hữu tình vốn hiểu vô tình, vô tình từng đã hữu tình. Nhưng dù thuộc loại nào thì bản thân nó cũng hướng lên đỉnh cao vượt qua bình phàm. Để có được điều đó tâm luôn phải phẳng lặng. Có thể là băng cũng có thể là gương. Triết lý này luôn đúng.

Người không phạm ta ta không phạm người. Câu nói này luôn ám chỉ sự lạnh lùng sắc bén đi lên của kẻ tu luyện. Ở cả hai thế giới đều như vậy.

Đối diện Ngô Chính Nhân thấy vậy cũng chỉ hừ lạnh. Vừa rồi thử chiêu cũng làm hắn rất kinh ngạc về thực lực của Phạm Ngọc. Đối phương tuổi còn trẻ hơn hắn mà đã có chiến lực như vậy khiến hắn thấy khó chịu. Tuy nhiên hắn cũng cảm thấy mình có thể dễ dàng chiến thắng được. Vừa rồi hắn vẫn chưa toàn lực. Tất nhiên lúc này cũng không cần thiết vì có thứ quan trọng hơn đang chờ bọn họ.

- Lợi hại lắm. Để tôi thử...

Hùng Thanh bên cạnh thấy ngứa ngáy định lao lên thì bị ánh mắt của Hùng Sơn làm cho tiu nghỉu. Lời chưa nói hết hắn đã phải nuốt lại. Kỳ thực hắn sợ nhất chính là người anh trai uy nghiêm này của mình. Nhưng hắn vẫn có ánh mắt khiêu khích hướng về Phạm Ngọc.

Phạm Ngọc không ngần ngại đối mắt nhìn lại. Trò ganh đua hơn thua này hắn cũng không ngại. Đồng thời hắn cũng nổi lên tia hứng thú nhìn qua Hùng Thanh. Tuy có chút tức giận nhưng hắn vẫn mong chờ đối chiêu với tên này. Hiện tại Hùng Sơn quá mạnh, Ngô Chính Nhân tuy tính cách tiểu nhân nhưng thực lực cũng ở trên hắn.

Hùng Thanh bằng tuổi hắn, thực lực cũng cỡ cấp Tinh Vân chiến tướng bậc ba bậc bốn. Tên này tu luyện cũng là Sơn Tinh quyền, là đối tượng tốt nhất để rèn luyện.

- Đừng lộn xộn. Chuyện lớn quan trọng hơn.

Hùng Sơn nghiêm nghị nói. Bọn họ đang ở trong vùng ngoại vi của Thung Lũng Địa Trùng. Theo tư liệu thì Trùng Thú là loài tộc đàn chiến đấu không kiêng kị. Bọn chúng có thói quen chiến đấu tụ tập thành đoàn thể. Nếu bọn họ làm ra động tĩnh quá lớn sẽ gặp phải truy kích vô cùng hung mãnh.

Ba con Trùng Thú vừa rồi cũng chỉ là dạng tôm tép, tu vi chỉ cỡ cấp chiến sĩ cực hạn. Nhưng trên mười con thì sao? Bọn họ chắc chắn phải chiến đấu kịch liệt. Còn trên nữa, chỉ có nước chạy trốn.

Đây cũng là lí do tại sao Ngô Chính Nhân cũng chỉ thuần tuý so quyền mà không sử dụng tu vi lĩnh ngộ Lực của cấp Tinh vân Chiến tướng. Với một cường giả đã đạt đến cấp Tinh Vân Chiến tướng bậc bảy và đang tích tụ thực lực thì ít nhất hắn cũng hiểu được chấn động hấp dẫn. Còn có khả năng lớn là hắn đã hiểu ra cách thức dùng lĩnh ngộ đối với lực hấp dẫn tấn diễn biến ra nhiều loại Khí Tượng tấn công kẻ địch.

Lốc xoáy hấp dẫn là một loại khí tượng như vậy.

Lốc xoáy hấp dẫn rất lợi hại nhưng sẽ gây ra động tĩnh rất lớn. Cường giả cấp thấp có thể không cảm ứng ra nhưng cấp độ cao như cấp Nguyên Tinh Tướng quân chắc chắn sẽ biết.

- Phạm Ngọc, cậu nên suy nghĩ kĩ. Trùng Thú là loại chủng tộc có văn minh đã tới cấp tộc đàn, số lượng lại nhiều vô cùng. Hành động đơn lẻ là rất khó khăn.

Hùng Sơn nhìn qua một lần nữa lên tiếng khuyên nhủ. Hắn cũng là vì một chút chuyện riêng tư nên muốn chiếu cố một chút đến chiến đội Thăng Long. Điều này thì Ngô Chính Nhân và ngay cả Hùng Thanh cũng không biết.

- Cảm ơn ý tốt của anh nhưng tôi sẽ cố đi tìm lại các bạn trước.

Phạm Ngọc vẫn dứt khoát.

Những điều Hùng Sơn nói hoàn toàn chính xác. Phải biết số lượng của Trùng Thú không tính toán được rõ ràng nhưng mỗi toà thành trì của chúng tối thiểu mấy ngàn. Gộp lại chính là một con số chết chóc với đám chiến sĩ trẻ tiến vào đây. Chỉ cần một chi quân đoàn Trùng Thú sẽ tàn sát bọn họ không còn lại gì. Nhưng đi cùng bọn họ sẽ làm Phạm Ngọc vướng tay vướng chân. Hơn thế Hùng Sơn thì không sao nhưng hai kẻ còn lại thì rõ ràng có địch ý không tốt với hắn.

- Ừ, vậy tôi không miễn cưỡng cậu nữa. Đây có chút thông tin, hi vọng nó có ích với cậu.

Hùng Sơn vừa nói vừa vung tay lên. Một tia sáng bay về phía trước bị Phạm Ngọc bắt được. Sau đó không đợi Phạm Ngọc lên tiếng hắn phất tay ra hiệu cho hai người còn lại. Cả ba nhanh chóng cất bước tiến về phía trước. Trước khi đi Hùng Thanh không quên liếc qua, đưa tay về phía Phạm Ngọc khiêu khích. Ngô Chính Nhân thì lạnh lùng nhìn hắn với ánh mắt bất hảo. Rất nhanh họ biến mất khỏi tầm mắt Phạm Ngọc.

- Thứ này...

Phạm Ngọc xoè bàn tay ra. Trong tay hắn lấp lánh một thẻ chip tinh quang hình ngũ giác màu đỏ. Ở giữa nó có ấn kí một con rồng đang bay lên. Ngày nay, các dạng thẻ chip chứa đựng thông tin rất phổ biến. Chúng có rất nhiều chủng loại trong đó cao cấp nhất là loại thẻ chip tinh quang này.

Phạm Ngọc cũng tìm hiểu được rất nhiều chi thức cơ bản nên không xa lạ với thứ này. Tuy vậy hắn rất ngạc nhiên không hiểu Hùng Sơn đưa thứ này cho hắn làm gì.

Một tia tinh thần khẽ xâm nhập vào thẻ chip khiến nó toả ra tinh quang chói lọi. Đây là đặc trưng của loại thẻ chip này. Một đoạn thông tin được mã hoá thành một đoàn điểm sáng nhanh chóng bị khuấy động. Chúng nhanh chóng xuất hiện trong đầu Phạm Ngọc.

Những điểm sáng được bố trí theo những thuật toán phức tạp thành một chuỗi tin tức rất dài. Loại hình này có chút giống thuật toán ma trận điểm thời xưa nhưng tinh vi hơn rất nhiều lần. Phạm Ngọc sử dụng tốc độ tính toán cấp độ Tinh Vân chiến tướng cũng cần mất một lúc lâu mới giải mã được.

- Chúa tể Tử Vong, Vua Shan, vệ đội Thần Thánh..

Phạm Ngọc khẽ lẩm bẩm. Tin tức mà hắn có được từ thẻ chip tinh quang kia hết sức kinh ngạc. Có rất nhiều thông tin khiến Phạm Ngọc phải mất một chút thời gian để phân tích ra.

Tháp Tử Vong ngoài rất nhiều bảo vật cùng tri thức tu luyện còn ẩn chứa ba loại truyền thừa cường đại của một cường giả không có tên. Ông ta là chỉ huy của một đội cận vệ thiếp thân của Vua Shan, một trong mười hai vị quân vương dưới trướng Chúa tể Tử Vong. Vị Chúa tể Tử Vong này không biết là tu vi mạnh như thế nào chỉ biết rằng ông ta nắm trong tay một Đế Quốc Vũ Trụ. Mười hai vị quân vương dưới trướng Chúa tể Tử Vong người thấp nhất cũng nắm trong tay một Công quốc, có thế lực cao hơn các liên minh tinh vực. Vua Shan trong mười hai vị quân vương xếp hàng thứ ba, nắm trong tay hai đại Vương Quốc khổng lồ. Đội cận vệ dưới trướng ông ta là một vệ đội nổi tiếng khắp các Tinh Vực, Vệ đội Thần thánh với một ngàn người. Cường giả trong Vệ đội Thần Thánh ít nhất cũng có tu vi cấp Định Tinh.

Những tin tức này quá kinh người. Phải biết Liên minh Mặt trời chỉ là loại tiểu liên minh nhỏ yếu nhất có một hệ sao với chỉ một hành tinh có sự sống. Trong vũ trụ bao la thì chỉ như hạt cát nhỏ bé. Nhưng một Quốc gia Vũ trụ thì chính thức là con cá mập khổng lồ rồi. Chỉ những thế lực đạt đến cấp độ văn minh cực cao có được lực lượng hạch tâm siêu cấp mới có thể lập một quốc gia trong khắp các tinh vực. Đế quốc Vũ Trụ thì là cấp bậc tối cao rồi.

Khoan hãy nói đến những thứ xa vời đó, chỉ cần một vệ đội mà cường giả thấp nhất cũng là cấp Định Tinh có thể nói là cực kì khủng bố. Một cường giả cấp Định Tinh có thể nắm giữ hàng ngàn hệ sao nhưng cả ngàn hệ sao chưa chắc có một cường giả cấp độ này. Phải biết rằng Minh chủ của Liên Minh Tinh Ngư cũng chính là cấp độ này. Điều này làm cho Liên Minh Tinh Ngư tuy nằm ở khu vực ngoại vi hẻo lánh nhưng có vị trí khá cao trong toàn bộ Liên Minh Ngân Hà.

Một vệ đội một ngàn cường giả cấp Định Tinh là lực lượng mạnh mẽ như thế nào? Rồi một người có thể đứng đầu vệ đội đó sẽ có tu vi gì? Truyền thừa tu luyện của ông ta sẽ có dạng gì?

Chả trách hội đồng Nam Thuỷ lại dốc hết tâm huyết cho đợt huấn luyện này. Chỉ cần đạt được truyền thừa đó là có thể một bước lên trời. Chưa nói đến truyền thừa đó mà chỉ cần những bảo vật, tri thức trong Tháp Tử Vong cũng đủ khiến Nam Thuỷ xoay mình. Hai mươi năm trước cũng chính là như vậy. Nhờ vào đại lượng bảo vật, tri thức mà Quyền Vương Lê Anh Tuấn cùng đám chiến sĩ trẻ mang về mà phân khu Nam Thuỷ đã có tiền vốn đối chọi ngang hàng với Bắc Liên và các thế lực khác, chứ không phải ở trong thế phòng thủ nữa.

- Quyền vương... Xem ra ngài hiệu trưởng cũng có chuyện giấu diếm.

Phạm Ngọc sau khi đọc hết những chuỗi tin tức thì cẩn thận suy ngẫm. Theo những gì đọc được hắn cũng biết Quyền Vương huyền thoại lưu truyền trong giới chiến sĩ Nam Thuỷ hoá ra là ngài hiệu trưởng khó hiểu. khó gần của trường Thăng Long. Tuy hai mươi năm trước Quyền Vương cũng thất bại không nhận được truyền thừa kia nhưng những thứ ông và đồng đội mang về đã có công lớn trong nhiệm vụ chấn hưng toàn Nam Thuỷ. Thật không hiểu sao vị Quyền Vương này sau đó lại bó thân làm hiệu trưởng một trường học chiến sĩ công lập. Với thực lực và danh vọng của ông ta thì làm một vị đại tướng quân cai quản một thành trì cũng không khó.

Đồng thời Phạm Ngọc cũng phân vân. Hắn không hiểu tại sao Hùng Sơn lại đưa cho hắn tin tức này. Phạm Ngọc biết chắc loại tin tức này không phải ai cũng được biết. Điều này có thể thấy rõ vì trong lúc bọn họ xuất phát vào không gian này hoàn toàn không được nói tới. Xem ra hội đồng có an bài đặc biệt đối với chuyện này. Khả năng lớn là chỉ những người được chọn, có khả năng tiếp nhận truyền thừa mới có. Điều này tránh cho tranh đấu nội bộ giữa đám chiến sĩ trẻ. Đây cũng là phong cách xử lý của người Nam Thuỷ.

Bỗng nhiên.

- Ầm! Ầm!

Phía xa có hào quang loé lên, không gian chấn động lớn vọng lại khiến Phạm Ngọc giật mình. Xem ra các học sinh chiến sĩ bắt đầu tiến vào. Giao tranh với Trùng Thú đã xảy ra.

- Vù.

Trong đầu hiện lên bản đồ của vùng thung lũng này, Phạm Ngọc chuyển thân về phía trước. Tốc độ của hắn rất nhanh.

(Nguồn: VipTruyen.Vn)

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.