Lịch trình đến núi Các Tạo được định vào ngày kia, hai vé tàu cao tốc hạng thương gia có giá lên đến hơn 4200 tệ!
Trước khi quen Mục Nhược Thủy, tầm nhìn của Phó Thanh Vi chưa bao giờ rời khỏi hạng ghế hai để nhìn sang hạng khác, ngay cả ghế hạng nhất cũng không dám mơ tới. Bây giờ thì cũng coi như đã lên đời - nhưng là bị ép buộc.
Hành trình dài tận tám tiếng, nàng còn trẻ, lưng cũng không đến nỗi yếu, ngồi tám tiếng thì mệt một chút nhưng vẫn chịu được.
Mấy năm trước trên mạng có câu "Tuổi trẻ không làm giá, mông sắt ngồi thẳng đến Lạp Tát*". Nếu không phải ba mẹ của Cam Đường không yên tâm, cũng thấy chẳng cần thiết để con chịu khổ, thì hai năm trước nàng đã cùng Cam Đường bắt kịp trào lưu, đi ghế cứng đến Lạp Tát rồi.
* Lạp Tát hay Lha-sa là thủ đô của Tây Tạng Nhưng Quán chủ thì không giống vậy, Quán chủ... sức khỏe tốt hơn nàng, thể lực cũng mạnh hơn, nói chung là... không giống nhau. Hơn nữa tính khí của Mục Nhược Thủy không tốt, không thích người lạ, nếu để cô ngồi trong toa tàu chật cứng, toàn là mùi lạ khó chịu, chắc chắn sẽ tức giận, có khi còn bị bắt vì tội gây nguy hiểm cho an toàn công cộng. Phó Thanh Vi vừa trả 4210 tệ vừa rơi nước mắt trong lòng. Rồi nàng lau nước mắt (dù không có giọt nào chảy ra),gửi cả hoá đơn kèm theo số chuyến tàu cho Chiêm Anh. Chiêm Anh: "......" Mức báo cáo chi phí này quả thực có hơi cao. Mặc dù đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-thuong-huyen-tien/4692597/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.