Editor: Ngâu ngâu
Ninh Chước lạnh nhạt nhìn về phía trước mà bần thần.
Nếu không phải cảm thấy chuyện này có điều bất thường, y cần gì phải mạo hiểm chạy vào biển lửa?
Thành phố Ngân Chùy chưa bao giờ thiếu kẻ lặng lẽ chết đi trong hẻm ngầm nào đó.
Thứ nhận được khi làm lính đánh thuê là kẻ thù khắp mọi nơi.
May mắn hơn thì có thể tìm được tay chân cụt trong thùng rác.
Tệ hơn một chút thì có thể xác sẽ bị bỏ vào dây chuyền sản xuất trong một nhà máy chế biến dưới lòng đất nào đó, gia công thành đồ hộp đầy dinh dưỡng, đặt trên kệ hàng rẻ tiền trong một quán đồ gia đình u ám ẩm ướt nào đó, phát huy chút giá trị cuối cùng.
Kẻ thù của Ninh Chước không hề ít.
Nhưng cũng như Mẫn Mân đã nói, chúng chẳng trông mong Ninh Chước chết đi, mà đều muốn Ninh Chước sa sút rồi đi đứng đường.
Như thế thì chúng chỉ cần trả một chút điểm tín dụng là có thể tùy ý nhục mạ y.
Chỉ vài suy nghĩ đê hèn nhàm chán như vậy thôi cũng đủ để chúng thấy sung sướng.
Ninh Chước không có ý kiến gì với chuyện này, dù sao chẳng có tên nào cả gan sủa trước mặt y.
Nhưng lần này người hãm hại Thiện Phi Bạch hành động vô cùng kì quái.
Đốt lửa thì cẩu thả, nếu nói là hủy thi diệt tích, chúng muốn dùng đợt hỏa hoạn này để chiêu cáo thiên hạ thì đúng hơn, rằng sếp lớn "Bàn Kiều" Thiện Phi Bạch xảy ra chuyện trên địa bàn "Henna".
Mẫn Mân cũng suy đoán ra mục đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-thuong-cong-luoc/283031/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.