Lại ba ngày nữa trôi qua, thế là vỏn vẹn gần một tuần hắn không về nhà, thời gian gần đây hắn cũng vui chơi bên ngoài nhiều hơn, cô vẫn vậy vẫn loanh quanh trong nhà, nhiều đêm không ngủ gương mặt cô phờ phạt thấy rõ, không phải cô không ngủ được mà Phiến Đông và Phiến Tây nói với cô rằng không được ngủ cho đến khi Phàm chủ tịch về nhà, hắn ta về nhà thất thường cô lúc nào cũng phải chờ đợi phục vụ, vì thế cô không dám ngủ sợ hắn về lại làm khó cô
_Két...
Có tiếng mở cửa, người đó không ai khác là hắn, đã mấy ngày rồi cô mới được gặp hắn và hắn cũng vậy nhiều ngày rồi mới gặp cô, hai ánh mắt đó nhìn nhau là cả bầu trời tâm sự, có chút tổn thương xen lẫn đau khổ vui mừng lại thoáng buồn, cô chỉ biết ngẩn người nhìn hắn, cô nhìn từ đầu đến chân hắn, vẫn gương mặt đẹp không góc chết, lôi cuốn thu hút đó, bỗng cô rơi nước mắt nhớ lại cảnh tượng hắn cùng người phụ nữ hôm nọ
_Em khóc cái gì? Nhìn thấy tôi mặt mày như đưa đám là sao?
Hắn đến gần hậm hực kéo tay cô, mấy móng tay dài báu vào da thịt cô chảy máu, cô chưa kịp trả lời hắn đã tiếp tục dằng xéo cô bằng tất cả tức giận, việc cảm xúc rối loạn trong thần trí hắn đều tại cô mà ra, hắn ghét lại không thể vứt bỏ, muốn yêu nhưng không được đáp lại, bao nhiêu tâm sự bị kìm chặt không thổ lộ được
_Oan ức lắm sao? Việc tôi sủng người khác khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-thieu-anh-that-la-hu/1494832/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.