Gió vẫn thổi rì rào qua từng ngọn tùng già, mang theo hơi lạnh thấu xương.
Lâm Dực quỳ sụp xuống bên cạnh người áo trắng, trong lòng hoảng loạn xen lẫn tò mò. Từ nhỏ tới giờ, cậu chỉ mới nghe dân làng đồn đãi về tiên nhân có thể bay tới bay lui trên bầu trời, hóa lửa thành rồng, dời núi lấp biển, pháp thuật thông thiên, hái sao trên trời, cải tử hồi sinh, và không có gì là tiên nhân không làm được. Nhưng hôm nay, "tiên nhân" rất thần thông quảng đại ấy trong suy nghĩ của cậu lại nằm gục trước mặt, máu loang đỏ cả mặt đất.
Trên tay ông ta, viên ngọc tím tỏa ra ánh sáng mờ ảo, dường như vẫn còn chút hơi ấm của người đàn ông áo trắng. lâm Dực chần chừ, rồi cắn răng quyết tâm đưa tay ra chạm nhẹ vào nó. Trong khoảnh khắc ấy, một luồng khí lạnh như băng đá ngàn năm chạy xuyên thẳng vào tim cậu. Mắt Lâm Dực hoa lên, trời đất như đảo lộn.
Một giọng nói khàn khàn vang lên trong đầu Lâm Dực:
" Ngươi.... là ai ? Tại sao lại động vào ngọc linh của ta?"
Lâm Dực hoảng sợ muốn bỏ chạy, nhưng đôi chân như mọc rễ tại chỗ, không nghe thao sự điều khiển của cậu ta. Giọng nói của Lâm Dực đầy sợ hãi và đứt quảng, cậu thều thào như sắp khóc:
" T... tiên nhân, con.... con không.... không cố ý....."
Nhưng bất chợt giọng nói từ khàn khàn trong đầu cậu như trầm xuống, mang theo sự mệt mỏi như đã sống trong vô tận năm tháng.
" Không cần lo sợ. Nếu ngươi đã chạm vào, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tam-bat-diet/5081868/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.