"Hàn đạo hữu nói vậy là có ý gì?" Lão già áo trắng nghe vậy liền ngẩn ra, hỏi với vẻ kinh ngạc.
"Nếu đạo hữu không có ý khinh người thì cần gì phải dùng một cái hóa thân để lừa gạt bọn ta?" Sắc mặt của hàn lập vẫn bình thản như thường.
"Hóa thân?" Lần này đến lượt Mạc Giản Ly lắp bắp kinh hoảng. Lão vội dùng thần niệm quét qua nhưng chỉ thấy đối phương có khí tức sâu không lường được, căn bản không thể thấy điều gì bất thường, thế nên sắc mặt bắt đầu đổi thành vẻ băn khoăn khó hiểu.
Lão già thấy vậy cũng ngạc nghiên, nhìn chằm chằm Hàn Lập một lúc sau mới cất giọng cười rộ:
"Ánh mắt của Hàn đạo hữu thật sắc bén, mới liếc qua mà đã khám phá ra thật giả của cái hóa thân Đồng Tâm này. Bổn vương không thể không nói một tiếng "bội phục". Nhưng nếu bởi vậy mà bảo lão phu có ý khinh người thì thật oan uổng cho ta. Trước lúc đến đây hẳn là Mạc huynh cùng Hàn đạo hữu đã từng nghe qua tin ta bế quan. Thật chẳng dám dấu hai vị, tin tức đó hoàn toàn là sự thật. Tấm thân thật sự của bổn vương đang bế quan ở nơi khác, thực chẳng cách nào đi ra gặp khách được, chỉ đành dùng khối hóa thân này thôi. Mà kỳ thật, không chỉ riêng các vị, ngay đến cả hai vị đạo hữu Hắc Lân đang đến kia cũng được tại hạ dùng hóa thân này tiếp đãi."
Vậy mà lão già áo trắng thành thật thừa nhận sự việc.
Mạc Giản Ly nghe vậy, vẻ mặt hơi đổi, đang mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/713683/chuong-2266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.