"Một khi ta tặng các vị vật này thì tất nhiên là phải có lý do của nó chứ!" Bảo Hoa nghe vậy liền nhẹ nhàng cười.
"Có được vật này bảo vệ, hơn nữa Bảo Hoa đạo hữu còn mượn đến đây một cây Huyền Thiên Chi Bảo có tính tương khắc thì chắc cũng đủ để ứng phó với con Minh Trùng Mẫu đáng sợ đó rồi. Như vậy thì ta cũng liều mình đi một chuyến." Một ông lão già nua nheo nheo cặp mắt rồi gật đầu đồng ý.
Còn bà lão mặc áo bào đen ở bên cạnh cũng đắn đo một hồi rồi đồng ý.
"Hàn huynh, ý của ngươi thế nào?" Bảo Hoa mừng rỡ, nhưng nàng không thể quên một người cực kỳ quan trong nên vội quay sang hỏi.
"Các vị đã đồng loạt lên đường thì sao ta có thể vừa lâm trận đã vội lùi bước được." Hàn Lập cất món đồ ở trong tay, vẻ mặt vẫn lạnh băng không có biểu cảm gì.
Với thần thông của hắn lúc này, lại có thêm bảo vật cực kỳ quý giá Huyền Thiên Trảm Linh Kiếm ở trong tay thì cho dù có phải đối mặt với Chân Tiên hắn cũng vẫn có đủ khả năng để bảo vệ mình, nói chi đến một con côn trùng đã bị tổn thương nguyên khí nhiều năm.
"Tốt lắm, vậy ta sẽ nhờ lực lượng của phong ấn đưa chúng ta đi. Ở bên kia chắc hai vị đạo hữu đến từ Hắc Dạ giới đã ở sẵn quanh đó, như vậy sau khi hội hợp với bọn họ thì chúng ta lại có thể chắc chắn hơn vài phần." Bảo Hoa cười khẽ.
Tiếp đó nàng không còn chần chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/713646/chuong-2229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.