"Liều mạng! Hạo Nhiên Thánh Tượng."
Mặc dù trong nội tâm sợ hãi tới cực điểm, nhưng thấy bàn tay lớn màu vàng trên không trung không kia không hề có ý định nương tay thì Đỗ Vũ cũng chỉ có thể hét lên một tiếng.
Hai tay bắt pháp quyết, ngay lập tức trên đỉnh đầu hắn khai mở, một Nguyên Anh màu trắng cao nửa xích đi ra.
Nguyên Anh này có gương mặt của Đỗ Vũ. Vừa mới hiện ra, mang trên mặt vẻ lo lắng, nguyên anh há miệng phun ra một ngụm máu có ánh vàng rực rỡ. Máu vừa bị phun ra thì gương mặt tuấn tú trẻ tuổi của Đỗ Vũ ở phía dưới lập tức bị khô quắt lại ba phần, già đi cả chục tuổi so với lúc trước, mà ánh mắt cũng trở nên đờ đẫn.
Lúc này, đầu vai của Nguyên anh Đỗ Vũ lay động, vầng sáng màu trắng bên ngoài thân đại phóng, biến thành một bạch sắc nhân ảnh mờ hồ cao sừng sững trên không trung.
Thân ảnh khổng lồ này giống hệt với Chân thân, nhưng khuôn mặt mơ hồ, chỉ có thể thấy dưới hàm có ba sợi râu dài, thân mặc một bộ nho bào màu trắng, đầu đội mũ nho sinh, tất cả đều là hư ảnh nhưng lại tản mát ra một cỗ Thuần Dương chi khí khó diễn tả.
Hư ảnh nho sinh này lẳng lặng đứng trong hư không, không hề nhúc nhích, giống như tử vật.
"Phốc" một tiếng, Đỗ Vũ ở phía dưới đột nhiên điểm vào hư không một cái.
Đoàn máu huyết màu vàng kia nổ tung lên, sau đó hóa thành một kim sắc phù văn, lóe lên một cái rồi chui vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/713613/chuong-2196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.