Chương trước
Chương sau
Người đang đi tới là một thiếu nữ có dáng người cao gầy tuổi chừng hai mươi, tóc màu tím búi cao, trên trán có một chiếc sừng màu trắng, dung mạo đoan chính, nhìn Hàn Lập mà trên mặt vẫn còn vương nét cười.
Chân diện mục của vị Bạch gia lão tổ này thật sự làm người khác có chút ngạc nhiên!
"Sao vậy, chẳng lẽ trước đó Hàn đạo hữu không biết thiếp thân là con gái sao?" Nữ tử tóc tím khẽ cười một tiếng nói với Hàn Lập.
"Bạch Vân Hinh đạo hữu đúng là chưa cho Hàn mỗ biết qua việc này, tại hạ có chút thất thố, làm cho tiên tử chê cười rồi." Hàn Lập dù sao cũng không phải người thường, có chút ngạc nhiên rồi lại trở lại bình thường ngay lập tức, nhưng vẻ ngạc nhiên vẫn còn lưu lại trên mắt.
"Không có gì, việc này cũng không phải thiếp thân lần đầu gặp phải. Dù sao cái tên Phúc Thiên Cư Sĩ đúng là dễ dàng làm cho người khác hiểu lầm. Nhưng xưng hô này là Bạch gia hơn mười đời lão tổ lưu truyền tới nay, cho nên thiếp thân mặc dù ma công đại thành, cũng không nên tùy ý sửa đổi." Nữ tử tóc tím cười nói, nhẹ giọng giải thích hai câu.
Lời này làm Hàn Lập chợt hiểu ra mọi chuyện.
Trong một vài gia tộc, hoàn toàn có chuyện đem xưng hô cùng chức vị truyền tới đời sau, theo một khía cạnh nào đó cũng là tăng cường tính truyền thừa của gia tộc.
Việc này nhìn như giống trò đùa, nhưng theo Hàn Lập biết thì dường như hiệu quả cũng không tệ.
Lúc này nữ tử tóc tím đã ngồi xuống tại chỗ đối diện Hàn Lập, khoát tay một cái lập tức mấy thị nữ đứng xung quanh lui ra khỏi đại sảnh, cũng đem đại môn nhẹ nhàng đóng lại.
"Nghe tên vãn bối không nên thân của ta nói, Hàn huynh là một khổ tu chi sĩ nên cũng không có đi lại bên ngoài nhiều. Như thế cũng khó trách ta lần đầu tiên nghe nói tên tuổi Hàn đạo hữu. Nhưng là ma công của đạo hữu dường như vô cùng tinh xảo, có lẽ cũng đã tiến giai cảnh giới Ma Tôn khá lâu rồi. Nếu không thiếp thân làm sao lại không nhìn thấu tu vi đạo hữu." Thần niệm nữ tử như có như không quét qua quét lại trên thân Hàn Lập, tinh quang trong đôi mắt dễ thương kia liên tục, miệng hỏi Hàn Lập.
"Hàn mỗ tu luyện chính là Sát Lục Chi Đạo, ưa thích tu luyện tại những vùng đất hoang có nhiều ma thú nên đúng là cùng ngoại nhân tiếp xúc không nhiều. Về phần thời gian tiến giai Ma Tôn, đạo hữu đã đoán sai rồi. Hàn mỗ tiến giai cảnh giới Ma Tôn mới chỉ mấy trăm năm thời gian mà thôi. Đạo hữu không cách nào xem thấu tu vi, chỉ là do tại hạ tu luyện công pháp có chút đặc thù." Hàn Lập cười hắc hắc, nửa thật nửa giả trả lời.
Cùng lúc đó, hắn cũng dùng thần niệm quét lên người vị Phúc Thiên Cư Sĩ này, kết quả là thần niệm như đổ muối xuống biển giống, đồng dạng không có kết quả gì, cái này lại làm cho hắn hơi rùng mình.
Xem ra nàng này hoặc là trên người có trọng bảo hộ thân, hoặc là công pháp tu luyện có thể che giấu khí tức.
Nếu nói đối phương pháp lực bỏ xa hắn thì khả năng không lớn. Dù sao Hàn Lập hiện tại tu vi thâm hậu, gần như các tồn tại cùng giai đã không còn ai có thể hơn hắn. Hắn tuyệt đối không tin, nữ tử trước mắt pháp lực có thể bỏ xa hắn.
"Sát Lục Chi Đạo! Thiếp thân mặc dù đối với loại ma công này tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng cũng biết phàm tu luyện ma công liên quan tới việc giết chóc đều có chiến lực hơn xa đồng đạo. Như thế thiếp thân đúng là đã thất kính rồi!" Nữ tử tóc tím nghe xong Hàn Lập nói lập tức cả kinh, trong lòng đã tồn tại nghi hoặc lại thoáng tiêu tan không ít, nhưng trên mặt cũng chỉ hiện ra vẻ vui mừng khó mà phát hiện.
"Sát Lục Chi Đạo tuy rằng uy lực không nhỏ, nhưng tu luyện quả thực có chút gian nan. Tại hạ tự hỏi chỉ dựa vào chính mình khổ tu một chỗ, cùng chém giết ma thú, thì thật không cách nào đột phá bình cảnh trước mắt, nói không chừng lại dẫm chân tại chỗ." Hàn Lập thản nhiên nói.
"Thiếp thân tu luyện không phải Sát Lục Chi Đạo, nhưng cũng đang kẹt tại bình cảnh hơn ngàn năm rồi. Ma Tôn cảnh giới muốn tinh tiến một chút đều là muôn vàn khó khăn, hơn phân nửa là phải cần thêm cơ duyên mới có thể như ý nguyện."
Dường như nữ tử tóc tím bị ngôn từ của Hàn Lập xúc động trong lòng, khẽ thở dài một cái đồng ý nói.
"Tại hạ nghe qua Huyễn Khiếu Sa Mạc là một trong những cấm địa nổi danh của Thánh Giới, mới tiện đường đến nơi đây, muốn ở trong thành nghỉ ngơi và hồi phục một thời gian rồi hãy tiến vào sa mạc này ma luyện một phen. Nếu có thể tìm kiếm một chút cơ duyên ở trong đó thì đúng là không thể tốt hơn." Hàn Lập gật gật đầu, bỗng nhiên chuyển chủ đề nói.
"Bạch gia chúng ta tuy không phải là đại gia tộc, nhưng ở bản địa cũng có một chút thế lực, đối với Huyễn Khiếu Sa Mạc cũng có nhiều kiến giải. Đạo hữu nếu có cần gì chi bằng cứ đến đây. Ta sẽ phân phó tộc nhân đệ tử, vì đạo hữu cung cấp hết thảy mọi thứ." Nữ tử tóc tím nghe xong lời này, tinh quang trong mắt lóe lên nói.
"Đạo hữu nói như thế, tại hạ thật đúng là có một chuyện cần Bạch gia tương trợ." Hàn Lập một tay vỗ nhẹ trên gối, hơi cười cười nói.
"A, đạo hữu có gì cứ nói nghe một chút. Chỉ cần Bạch gia có đủ khả năng, nhất định sẽ không chối từ." Nữ tử tóc tím thần sắc hơi đổi không chút do dự nói.
"Nghe nói vô luận thần thông có lớn bao nhiêu, vừa tiến vào Huyễn Khiếu Sa Mạc thì đều không thể thúc dục bất cứ độn thuật gì, mà đi bộ qua sa mạc, lại cần tới năm sáu năm, tại hạ tuy rằng muốn ở trong sa mạc tôi luyện một phen, nhưng thực sự không muốn lãng phí nhiều thời gian như thế. Cho nên có ý định hướng Bạch gia mua một đầu Bát Túc Ma Tích để cưỡi. Không biết Bạch gia có thể hay không bán cho tại hạ một đầu" Hàn Lập nhìn chằm chằm nữ tử tóc tím, trực tiếp nói ra sở cầu của mình.
"Bát Túc Ma Tích! Đạo hữu quả nhiên đưa ra yêu cầu này. Không dối gạt đạo hữu, ta lúc trước đã nghe Vân nhi đã từng nói qua việc này." Nghe xong Hàn Lập nói như vậy nữ tử tóc tím lại thở dài một hơi.
"Sao vậy, việc này đã làm cho Phúc Thiên đạo hữu khó xử sao?" Hàn Lập thần sắc không đổi, nhưng hai mắt nhíu lại mà hỏi.
"Há lại chỉ có khó xử không thôi! Nếu không phải Hàn huynh là một Ma Tôn cường giả, nếu đổi một người khác ở trước mặt ta mà nói như vậy, ta đã lập tức hạ lệnh trục khách rồi." Nữ tử tóc tím lắc đầu nói.
"Ta lúc trước cũng từng nghe qua nói Bát Túc Ma Tích đối với mấy đại gia tộc ở quý thành là thập phần trọng yếu, sẽ không bán ra bên ngoài. Đạo hữu có thể hay không giải thích nguyên do trong đó cho tại hạ một chút?" Hàn Lập sờ sờ lên cằm, thần sắc không đổi hỏi.
"Việc này cũng không phải bí mật, cũng có thể nói được." Nữ tử tóc tím chỉ suy nghĩ một chút, liền sảng khoái đáp ứng.
"Giá trị của Bát Túc Ma Tích thiếp thân cũng không cần nói. Không chỉ ma hạch, cốt cách, thậm chí toàn thân huyết nhục cũng có thể luyện chế một loại Luyện Khí đan dược hiếm thấy. Nhưng bằng vào này điểm này còn chưa đủ để mấy đại gia tộc chúng ta đối với nó coi trọng như thế. Hàn đạo hữu nên biết, Huyễn Dạ thành sở dĩ có thể ở chỗ này xây dựng nên chính là do phụ cận nơi này có một chút khoáng sản cùng linh dược. Những vật này bán ra, hàng năm có thể thu lại cho bổn thành nguồn thu cực lớn, đủ để duy trì mấy đại gia tộc chúng ta chi tiêu hằng ngày. Nhưng đạo hữu không biết là bổn thành ở nơi này tu kiến hơn mấy vạn năm, những khoáng sản cùng linh dược kia sớm đã bị khai thác sạch sẽ. Hiện tại đặc sản mà bổn thành cung cấp, đều là từ trong chỗ sâu Huyễn Khiếu Sa Mạc mới tìm được mạch khoáng cùng dược điền. Tuy rằng nguồn tài nguyên mới này cũng không ít, nhưng muốn khai thác được một cách thuận lợi đem về thành lại phải dựa vào Bát Túc Ma Tích mới được. Nếu không bằng vào sự nguy hiểm trong Huyễn Khiếu sa mạc thì quả thật là không thể thực hiện. Dù sao sa mạc này là cấm địa nổi danh Thánh Giới, người bình thường tuyệt khó mà vào trong đấy. Mấy đại gia tộc coi trọng ma thú này như vậy chính là nó có thể tự nhiên ra vào Huyễn Khiếu sa mạc. Mất đi một còn cũng có thể làm cho tiền lời hàng năm của gia tộc giảm đi rất nhiều. Sự việc như vậy, mấy nhà chúng ta làm sao đem Bát Túc Ma Tích ra bán đây." Nữ tử tóc tím từ từ nói ra nguyên do, không có chút nào giấu diếm.
Hàn Lập nghe xong nhíu mày xuống, cũng cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.
Nếu là nguyên do khác thì đã có thể xử lý, nhưng đây lại quan hệ tới hưng suy của gia tộc, Bát Túc Ma Tích này chỉ sợ rất khó dùng phương pháp bình thường để có tới tay rồi.
Hàn Lập trong nội tâm đánh giá một chút, ánh mắt quét qua nữ tử đối diện một chút, phát hiện đối phương nhìn như thần sắc bình tĩnh, nhưng là ánh mắt như ẩn như hiện vẻ khác thường, lúc này nội tâm khẽ động, khóe miệng liền điểm một nụ cười.
"Phúc Thiên đạo hữu, mới vừa rồi không có thẳng thừng từ chối tại hạ, hiển nhiên vẫn có thể thương lượng. Đạo hữu rốt cuộc như thế nào mới có thể bán ra một đầu Bát Túc Ma Tích, đạo hữu đừng ngại cứ nói thẳng đi. Hẳn không phải là việc đề cao giá cả rồi." Hàn Lập bình tĩnh hỏi một câu.
"Hàn huynh vẫn là nhìn ra. Thiếp thân biết rõ điểm này không cách nào giấu diếm được đạo hữu rồi!" Nữ tử tóc tím khẽ giật mình, sau đó miệng hơi bĩu một cái khẽ cười nói.
Hàn Lập lại bất động thanh sắc nhìn qua nữ tử đối diện, không nói một lời.
Biểu lộ Hàn Lập như vậy, nữ tử tóc tím không khỏi thu liễm vài phần vui vẻ, sau một phen suy tính, mới có vài phần ngưng trọng nói ra:
"Nếu là ba năm trước đây, bất luận điều kiện gì, Bạch gia chúng ta sẽ không để cho một đầu Bát Túc Ma Tích nào lọt ra ngoài. Nhưng là hiện tại cũng không phải không thể thương lượng. Bởi vì Bạch gia chúng ta hiện tại gặp một chút phiền toái, chính là cần người có thần thông như Hàn huynh tương trợ một tay mới có thể giải quyết."
"Phiền toái? Lão tổ Bạch gia Ma Tôn cấp có lẽ không chỉ có mình tiên tử, phiền toái gì có thể làm cho quý gia tộc cũng không cách nào giải quyết?" Hàn Lập nghe vậy, biến sắc mặt, nhưng trong miệng khá bình tĩnh hỏi.
"Nếu là phiền toái bình thường, thiếp thân cũng sẽ không đề cập với người mới gặp như đạo hữu rồi. Thiếp thân sẽ nói rõ ràng! Thật ra Bạch gia chúng ta tại một chỗ mạch khoáng cực kỳ trọng yếu trong Huyễn Khiếu sa mạc có vấn đề lớn. Tài nguyên này mấy năm trước bị một đầu ma thú có thực lực Ma Tôn cấp chiếm cứ. Ma thú này cực kỳ thần thông quảng đại, bằng vào Bạch gia chúng ta thật sự không cách nào đuổi chúng đi, lúc này chỉ có thể mặt dày mời tới vài hảo hữu hỗ trợ. Nhưng nếu Hàn huynh cũng ra tay, khả năng là được việc lại chắc thêm vài phần. Sau khi chuyện thành công, thiếp thân có thể làm chủ dùng một đầu Bát Túc Ma Tích là thù lao cho đạo hữu." Nữ tử tóc tím cười khổ nói.
"Đạo hữu đã mời bao nhiêu Ma Tôn cấp giúp đỡ rồi?" Hàn Lập sau khi nghe, trầm ngâm một lát, mới tỉnh táo hỏi một câu.
"Đã mời hai người, hơn nữa thêm ta cùng một Thái Thượng trưởng lão Bạch gia, đến lúc đó tổng cộng sẽ có bốn Ma Tôn cùng nhau ra tay." Nữ tử tóc tím không chút do dự trả lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.